Nữ Phụ Xoay Người Tiến Công Chiếm Đóng

Chương 73: chương 66

/79


Sòng bạc.

"Hôm nay thật sự xui xẻo, nhanh lên." Nếu mọi người không nhìn kỹ, nhất định sẽ không phát hiện người đàn ông râu ria xồm xoàm, lôi thôi lếch thếch đang nói phía sau, lại là người ngày xưa phong quang vô hạn - Đàm thiếu.

"Đàm thiếu, anh còn tiền hay không?" Người phục vụ nhìn Đàm Gia Hi từ trên xuống dưới, khinh miệt hỏi.

"Anh hỏi chuyện này là có ý gì? Anh khinh thường tôi. Chút tiền ấy làm sao tôi có thể không có. Anh có biết tôi là ai không? Làm sao tôi sẽ không có tiền?" Trong lòng Đàm Gia Hi tức giận, hiện tại ngay cả một tên phục vụ cũng khinh thường anh ta.

"Anh là ai, mọi người làm sao có thể không biết?" Người phục vụ nói xong câu đó, liền che miệng lại cười trộm, người chung quanh cũng cười to.

Mặt Đàm Gia Hi đỏ bừng, hung hăng nói: "Đừng nói nhiều, mau lên, tôi muốn cá tiếp."

"Vậy xin hỏi Đàm thiếu còn tiền hay không?" Người phục vụ kia trêu chọc nói.

"Đương nhiên..." Đàm Gia Hi vừa nói, vừa lần mò túi tiền trên người, lúc này mới phát hiện hiện tại bản thân đã không một xu dính túi rồi. Anh ta xấu hổ nói: "Tôi và ông chủ các anh có quen biết, anh cứ nói tên của tôi với ông chủ của các anh..."

Người phục vụ phát ra một tiếng cười nhạo: "Đàm thiếu, bên chúng tôi không có quy tắc này."

"Không có quy tắc này cái gì, anh cho là tôi lần đầu tới đây hay sao? Trước kia tôi..." Đàm Gia Hi phản bác nói.

"Anh cũng biết đó là trước đây. Đàm thiếu, hiện tại tôi gọi một tiếng Đàm thiếu, là đã nể mặt anh rồi. Anh nghĩ anh còn giống trước kia hay sao? Chuyện trước kia, anh không cần nhắc lại, tôi cũng đã ngại thay cho anh rồi." Người phục vụ nói xong liền cười ha ha. Người chung quanh cũng bắt đầu cười theo.

Trong lòng Đàm Gia Hi đầy tức giận, không cam lòng, oán hận, anh ta chưa từng gặp loại chuyện này, trước kia chỉ có anh ta khi dễ người khác, không ai dám khi dễ anh ta. Anh ta xông lên muốn đánh người phục vụ kia.

Cũng không biết từ đâu xuất hiện một đám người áo đen, d i en da n l e qu y do n.co m, giữ chặt anh ta.

"Chúng mày buông ra. Dựa vào cái gì mà chúng mày dám đối xử với tao như vậy? Chúng mày có biết tao là ai không?" Đàm Gia Hi vừa kêu, vừa vặn vẹo cơ thể.

Người bên cạnh chỉ trỏ anh ta, nhao nhao nghị luận nói:

"Nếu tôi không nhìn lầm thì người kia là Đàm Gia Hi."

"Chính là anh ta, không nghĩ tới hiện tại anh ta lại thành ra như vậy."

"Không có tiền, lại dám đến chỗ này, anh ta tưởng rằng anh ta còn là đại thiếu gia trước đây hay sao?"

"Đúng vậy, trước kia còn không phải là ỷ vào ba anh ta sao, không có ba anh ta, anh ta chả là cái gì."

...

Đàm Gia Hi nghe tiếng mọi

/79