Người Tình Bí Ẩn Lâu Năm - Sắc

Chương 5

/475


Gia Khánh xuống xe, sải bước đến chỗ Hạ Vy, chưa để cô kịp nói câu nào, đã nhanh chóng kéo cô đến bên xe, mở ghế lái phụ đẩy người vào.

Hạ Vy ngơ ngác trông theo Gia Khánh cho đến khi anh mở cửa vào xe. “Anh.." Hạ Vy thốt lên, chưa hết câu, Gia Khánh đã nghiêng qua kéo người vào lòng, mạnh mẽ xâm chiếm lấy môi cô.

Hạ Vy nắm chặt vạt áo Gia Khánh, ngửa cổ đón nhận nụ hôn kịch liệt.

Thừa dịp Hạ Vy hé môi, anh thuận thế luồng lưỡi vào, quấn lấy lưỡi cô vừa mút vừa cắn. Đầu lưỡi truyền đến cảm giác tê dại, cô hơi nghiêng đầu ý định trốn thoát thì bị anh giữ chặt gáy. Cô chỉ còn cách đầu hàng tiếp nhận sự xâm lược từ anh.

Hai người day dưa, triền miền lúc lâu Gia Khánh mới chịu buông ra, Hạ Vy tựa vào lòng anh thở hổn hển, mặt mày đỏ bừng, ánh mắt mê ly.

Gia Khánh vẫn chưa thấy đủ, anh muốn nhiều hơn nữa. Môi khẽ trượt xuống chiếc cổ trắng mịn, anh không do dự mà gặm cắn, bàn tay trên eo không an phận, luồn vào bên trong.

Hạ Vy hoảng hốt, đẩy tay anh ra: “Đừng, đang ở bên ngoài.

Làm tình trước mặt nhiều người như vậy, cho dù họ không thấy, chỉ tình cờ lướt ngang qua nhưng cũng khiến Hạ Vy xấu hổ, hoảng sợ. Cô không có khẩu vị nặng thế.

Gia Khanh chôn đầu vào hõm cổ Hạ Vy, cố gắng đè nén lửa nóng, vài phút sau mới không tình nguyện buông người ra.

Hạ Vy ngồi thẳng, chỉnh lại quần áo lộn xộn của mình, khó hiểu hỏi, “Anh bảo có việc phải đi trước mà?”

Gia Khánh dựa lưng vào ghế, kéo lỏng caravat, bình tĩnh đáp, “Ừ vừa xong.

Gia Khánh nói dối không chớp mắt, mặt không biến sắc. Sợ cô hỏi thêm, anh duỗi tay ra ghế sau lấy hộp quà đặt lên đùi Hạ Vy. Anh thành công dời được lực chú ý của cô.

Hạ Vy kinh ngạc: “Tặng em?” “Ừ, mở ra xem, anh mua ở Hà Nội.” Gia Khánh cười cười, anh nghĩ nó sẽ rất hợp với Hạ Vy. Nghĩ thế tự dưng thấy đắc ý một phen.

Hạ Vy vui vẻ lại có chút hồi hộp mở hộp ra, bên trong là vòng tay Tiffany gắn mặt trái tim nhỏ, bên trên khắc tên cô. Hạ Vy yêu thích không buông tay, vừa ngọt ngào vừa cảm động, “Em rất thích, cảm ơn anh

Gia Khánh nghiêng qua nhận lấy vòng tay đeo vào cổ tay Hạ Vy, làn da trắng nõn càng làm tôn lên vòng tay. Một lần nữa anh lại đắc ý, cúi xuống đặt lên tay cổ tay cô một nụ hôn.

Hạ Vy hơi xấu hổ, bẽn lẽn cười. Cô yêu anh nhưng rất ít khi chủ động thân mật.

Gia Khánh lại tiếp tục đưa cho Hạ Vy hộp quà lớn hơn, cô nhanh chóng mở xem, nhìn thấy món đồ đặt bên trong cô liền ngẩng phắt đầu kinh ngạc nhìn anh.

Đây là đôi giày vừa rồi, thì ra anh vẫn nhớ, anh mua cho cô.

Hạ Vy cảm động đến muốn khóc. Chủ động nghiêng qua hôn nhẹ vào má anh. Sau đó ngồi nghiêm chỉnh, hưng phấn lấy giày ngắm nghía, càng nhìn càng yêu thích. Có lẽ một phần vì được người mình yêu mua tặng.

Gia Khánh cảm thấy trong lòng nhận nhào, vô thức đưa tay sờ má, xúc cảm từ nụ hôn khẽ lướt qua mãi một lúc lâu vẫn chưa tan. Nếu không phải Hạ Vy xấu hổ anh đã nhịn không được đè cô làm tình ngay trên xe rồi. Giọng anh trở nên khàn khàn nhưng càng tăng thêm sự mê hoặc, quyến rũ: “Tối nay đến nhà anh. Truyện .net trang web cập nhật nhanh nhất

Hạ Vy không chút do dự, vui vẻ gật đầu đồng ý, “Được.

Trước khi về nhà, hải người ghé vào siêu thị mua thức ăn nấu bữa tối.

Thời mới yêu nhau, Hạ Vy hay làm nũng đòi Gia Khánh đi siêu thị cùng mình nhưng anh luôn từ chối. Tuy cô rất thất vọng nhưng biết anh không thích nơi đông người, ồn ào.

Nên đành từ bỏ ý định đó, sau này cũng không dám yêu cầu anh cùng đi với mình nữa. "Anh đậu xe ở đây, em vào siêu thị mua ít thức ăn, sẽ ra nhanh thôi. Hạ Vy dặn dò.

Gia Khánh không từ chối, đánh tay lái tấp xe vào lề. Anh nhìn theo bóng lưng Hạ Vy biến mất ở cửa siêu thị, khỏe mỗi nhếch lên, tâm trạng mệt mỏi bao ngày vì có cô bên cạnh mà trở nên tốt hơn, toàn thân thả lỏng, vô cùng thư thái và dễ chịu

Mười lăm phút sau, Hạ Vy xuất hiện, trên tay xách theo túi lớn, túi nhỏ. Gia Khánh mở cửa xe bước đến nhận lấy bỏ vào cốp xe.

Tại căn hộ của Gia Khánh, Hạ Vy đứng trong bếp thái rau mà hồn thì treo ngược cành cây.

Ma xui quỷ khiến đồng ý về nhà với anh. Cô thấy mình càng ngày càng không có tiền đồ. Lý trí thì quyết tâm buông tay anh, con tim lại phản nghịch, không ngừng nhớ anh, nghĩ về anh, hướng về anh.



/475