Ngốc manh tiểu thanh mai: Yêu nghiệt trúc mã quá phúc hắc

Chương 403. Chuyện có ý nghĩa 3

/1433


Chương 403. Chuyện có ý nghĩa 3

Editor:Quỳnh Nguyễn

Một giờ sau, Trình Chi Ngôn ngủ vẻ mặt sảng khoái, rốt cục chậm rãi từ từ rời giường bắt đầu rửa mặt.

Tiểu Thỏ rưng rưng liều mạng làm bài tập cũng thở phào nhẹ nhõm, lắc lắc cổ tay viết chữ có chút mỏi nhừ của mình, ánh mắt u oán nhìn Trình Chi Ngôn.

" Hoàn thành rồi?" Trình Chi Ngôn đi đến phía sau Tiểu Thỏ, cúi đầu nhìn thoáng qua bài tập cô đã viết xong, cúi người nhẹ nhàng hôn một cái trên môi hồng nhuận của cô nói: "Khen thưởng em, ngoan."

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên cánh môi có một cái cảm giác mềm mại nháy mắt xẹt qua, sau đó liền trơ mắt nhìn Trình Chi Ngôn đi đến tủ quần áo của anh chọn một áo sơmi trắng thay, lại cẩn thận tỉ mỉ thắt caravat.

Hình ảnh như vậy. . .

Tiểu Thỏ quay đầu nhìn thoáng qua sách bài tập nằm ở trên bàn viết, nếu như cô cùng tuổi với anh nước chanh, nếu như cô không có đến trường mà là cũng đã bắt đầu thực tập mà nói, có thể bọn họ nhìn liền như là một đôi vợ chồng vừa mới kết hôn không lâu hay không?

" Đều đã viết xong còn phát ngốc cái gì a?" Trình Chi Ngôn thay quần áo xong đi đến phía sau Tiểu Thỏ, đưa tay gõ đầu của cô một cái, thanh âm thản nhiên nói: "Mau thu dọn cặp sách một chút, xuống lầu ăn điểm tâm, ăn xong còn đi trường học."

"A.... . ." Tiểu Thỏ phục hồi tinh thần lại, động tác nhanh chóng thu dọn cặp sách chính mình, đi theo Trình Chi Ngôn xuống lầu.

Ăn xong điểm tâm, Tiểu Thỏ ngồi xe Trình Chi Ngôn đến trường học, Trình Chi Ngôn vẫn ngừng xe ở tầng hai dưới đất như cũ.

Đi thang máy đến lầu một, Tiểu Thỏ xoay người hướng tới Trình Chi Ngôn vẫn đứng ở trong thang máy như cũ khoát tay áo nói: "Anh nước chanh, em về lớp học trước."

" Uh`m." Trình Chi Ngôn gật gật đầu, lập tức lại nhẹ nhàng nhíu mày hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Gọi thầy giáo Trình..."

". . ."

Tiểu Thỏ không nói gì nhướng mắt, hướng tới Trình Chi Ngôn phất phất tay một lần nữa nói: "Thầy giáo Trình, em về lớp học."

" Được, bạn Bạch Tiểu Thỏ." Trình Chi Ngôn mỉm cười chậm rãi đóng cửa thang máy.

Vào phòng học, Tiểu Thỏ lập tức đi trở về trên chỗ ngồi của mình, mới vừa đặt túi sách xuống, Trình Thi Đồng liền đến gần hỏi: "Tiểu Thỏ, cậu không tham gia đại hội thể dục thể thao?"

"Tớ?" Tiểu Thỏ nghĩ nghĩ, sau đó lắc lắc đầu nói: "Tớ không tham gia, thành tích thể dục của tớ cũng không phải tốt lắm..."

" Nhưng mà nữ sinh lớp chúng ta ít như vậy.... Hạng mục đều đã báo không được đầy đủ a. . ." Trình Thi Đồng chép miệng, phẫn nộ cầm giấy báo danh trong tay đưa tới trước mặt Tiểu Thỏ, buồn bực nói: "Người nào làm cho lớp chúng ta là lớp trọng điểm, cả lớp năm mươi sáu người, cũng chỉ có mười lăm người nữ sinh....... lướt qua đại hội thể dục thể thao mấy ngày nay tới dì cả có bốn người, có thể cũng chỉ có mười một người, nhưng mà nhiều hạng mục như vậy, cho dù mười một người tham gia cũng không đầy đủ a."

Tiểu Thỏ tiếp nhận giấy báo danh trong tay Trình Thi Đồng, nhìn lướt qua sau đó thuận miệng nói: "Đại hội thể dục thể thao lại không hạn chế số lượng hạng mục báo danh, một người cũng có thể đồng thời tham gia hai ba cái trận đấu a."

" Nhưng mà còn không có người nguyện ý tham gia a." Trình Thi Đồng có chút không biết nói gì nhìn Tiểu Thỏ nói: "Nói thí dụ như cậu..."

"Ách. . ." Tiểu Thỏ có chút xấu hổ nhức đầu nói: "Tớ thật sự thể dục không tốt, cậu cũng không phải không biết."

" Lại không trông cậy vào cậu được nổi tiếng, cậu liền đi tham gia một phen liền tốt." Trình Thi Đồng vỗ vỗ bả vai Tiểu Thỏ nói: "Cứ quyết định như vậy a, đến lúc đó tớ trực tiếp báo cho cậu mấy cái, không nói nữa, giáo viên lập tức tới rồi !"


/1433