Mỹ Nhân Như Họa

Chương 6 - Chương 6

/103


Tiêu lão phu nhân chính là nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, lại là theo lão hầu gia trải qua sóng to gió lớn, bắt đầu mắng người tự có một loại uy nghiêm doạ người.

Tôi tớ chung quanh không cần nhìn mặt mà nói chuyện cũng đều biết vị lão tổ tông Hầu phủ này phát uy, tiếng nói kia có thể là vang dội nào có một tý tang thương xế chiều của lão nhân gia, sợ là đại cô nương Thẩm gia không chịu đựng được rồi, mọi người nín thở, rối rít nhìn Nghiệt chướng trong miệng lão phu nhân.

Nhưng ai ngờ dáng vẻ Thẩm Họa cũng không giống như sợ hãi, đáy mắt bình tĩnh như nước không thấy gợn sóng, Ngoại tổ mẫu, trước ngài đừng tức giận, nha hoàn của con đã thừa nhận là nàng đầu độc tiểu công tử, sao Thẩm Họa lại biết vị trí Dục Ca Nhi, không bằng con giúp ngài thẩm vấn thế nào?

Lời của nàng dường như cố ý lấy lòng mang theo nùng ngữ riêng có ở Giang Nam, vô cùng mềm ngấy, mặc dù dễ nghe nhưng mọi người nghe lại cảm thấy không rét mà run, chỉ cảm thấy còn nhỏ tuổi lại đã hiểu được Công thành lui thân như vậy, lời ngon tiếng ngọt quăng đi không còn một mống.

Vào lúc mọi người hơi oán thầm, vẻ mặt Thẩm Họa lạnh lùng đi tới, ôm thật chặt người sắp như lục bình trôi giạt kia, Hồng Ngọc giống như khung xương vỡ tan bày ở trong ngực của nàng, không ngừng rơi nước mắt nỉ non thật xin lỗi đối với Thẩm Họa, dáng vẻ trung thành tuyệt đối.

Thẩm Họa chưa bao giờ thích khóc, lúc này đáy lòng lại co rút đau đớn theo, lỗ mũi chua xót nhưng dù có nước mắt cũng cố nén về, vẫn mặt lạnh chất vấn như cũ.

Ngươi nâng lên tinh thần trả lời thật tốt cho ta, nếu dám gạt cái gì, cho dù Hầu phủ theo nhẹ xử trí ngươi, ta cũng phải thay Thẩm gia dọn dẹp thứ hại người như ngươi.

Thái độ này không có mảy may tình cảm chủ tớ nhiều năm, khiến đám người chung quanh cũng không nhịn được lại nhỏ giọng thổn thức, đều ném ra ánh mắt khinh bỉ.

Thậm chí cảm động lây nghĩ tới bản thân mình, nếu bọn họ cũng gặp gỡ một chủ tử vậy phải là đau lòng dường nào, đáng thương Hồng Ngọc chính là đi theo một vị chủ tử tâm địa sắt đá như vậy, không cầu tình còn chưa tính còn muốn sưng mặt lên thẩm vấn bỏ đá xuống giếng như thế.

Chu Hiển gia vốn định đứng ra quở trách một tý, lại bị Hải ma ma trừng mắt liếc, rụt cổ lại không dám lên tiếng nữa, huống chi lão phu nhân cũng chưa từng ngăn cản, sợ là tâm tư thật sự có chút rối loạn, một lòng chỉ muốn biết vị trí Dục Ca Nhi.

Không đợi Thẩm Họa lên tiếng, Hồng Ngọc vội vàng nhận tội trước, Cô nương, bởi vì Hầu phủ làm hại phu nhân không thể sinh con, ôm hận lấy chồng xa ở Giang Nam. Phu nhân không muốn nói cho người biết những chuyện cũ năm xưa này, nhưng trong lòng Hồng Ngọc vẫn nhớ, biểu đạt bất bình thay phu nhân.

Cho nên mới làm bánh ngọt Giang Nam đã sớm bỏ □□ mua xong, dẫn dắt sự chú ý của tiểu công tử, tùy thời dụ dỗ cậu ăn hết, vốn kế hoạch thần không biết quỷ không hay hoàn thành lại trốn tránh đi, nhưng không ngờ bị người phát hiện. Em thật xin lỗi phu nhân, không hầu hạ được cô nương ngài nữa.

Nếu không phải bây giờ thân thể nàng yếu ớt không đứng nổi, rất có tư thế đâm đầu vào cột lấy cái chết tạ tội.

Mà đoạn Chuyện cũ năm xưa của Thẩm phu nhân này trong miệng Hồng Ngọc, vú già đã có tuổi đều biết trong lòng, mới vừa rồi hầu hạ ở trong phòng Hành Vu uyển đã sớm nghe Chu Hiển gia nói tới, nhưng bà là một vùng mịt mờ điểm ra, mọi người cũng không đau không nhột lại lược bớt qua lỗ tai theo.

Nhưng thời điểm này, hơn phân nửa đứng ở chỗ này là đằng sau theo tới, lần đầu tiên nghe nguyên do đầu độc tiểu công tử, Hồng Ngọc lại nói tỉ mỉ chân thành như vậy, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh theo, thật là nghiệt trái mà!

Ánh mắt âm thầm liếc về phía Tiêu lão phu nhân, bởi vì vị này chính là Người khởi xướng hại Thẩm phu nhân năm đó, nhưng mà mọi người cũng không có dũng khí chỉ vào lão phu nhân chỉ chỉ chõ chõ nói như vậy, Tiêu lão phu nhân nghe đến đó, bị nhắc ra chuyện năm đó vẻ mặt hiếm thấy hơi đổi lần nữa.

Ánh mắt dần co rụt, sợ là đưa tới quá nhiều ánh mắt mơ hồ, dường như không khí xuống tới cực điểm ngay, ánh mắt mọi người bay xa, từng màn năm đó chợt hiện lên trước mắt.

Chuyện Thẩm mẫu là dưỡng nữ cũng không phải bí mật gì ở Hầu phủ, nàng là con gái duy nhất của Lý phó tướng dưới trướng Tiêu lão Hầu Gia.

Năm đó Hung Nô xâm phạm biên giới, lão hầu gia được Thánh thượng khâm điểm là chủ tướng, trên đường gặp phải Hung Nô mai phục, là Lý phó đại nghĩa bảo vệ soái liều chết che chở Tiêu lão Hầu Gia giết ra khỏi lớp lớp vòng vây, lại bị người Hung Nô một đao chặt xuống thủ cấp (đầu người), giơ lên đầu máu dầm dề khoe khoang chung quanh, thi thể ở dưới vó ngựa ngàn vạn người

/103