Mộ Thiếu, Bà Xã Anh Lại Trọng Sinh Rồi

Chương 3: Anh trai độc miệng (1)

/1695


Chương 3: Anh trai độc miệng (1)

Bạch Vi hơi nhíu mày, nhẹ nhàng khuyên bảo, “Tử Tử còn nhỏ, con bé chỉ nhất thời nghĩ quẩn thôi, con đừng nói em như vậy.”

“Cũng vì mẹ nuông chiều nó quá, mới nuôi nó đến mức ngu ngốc như thế.” Dù là mẹ ruột, Mộ Dung Thừa cũng không chút lưu tình bật lại.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Tử đỏ lên.

Anh lại mắng cô ngu!

Khi cô còn sống, là nữ Công tố viên ưu tú nhất thành phố Thanh Giang, được mệnh danh là Nữ thần sắc đẹp và trí tuệ! Còn được cư dân mạng thân thiết gọi cô là Astraia!

Biết Astraia là ai không? – Nữ thần công lý cai quản loài người trong Hy Lạp cổ!

Từ nhỏ Tô Tử đã lớn lên trong những lời khen ngợi, chưa từng có ai nói cô ngu!

… Không, có lẽ cô thật sự rất ngu.

Ngu đến mức bị người ta hại chết, nhưng lại không biết hung thủ là ai.

Tô Tử cắn môi không lên tiếng, trong đôi mắt to ngập nước đen bóng có sự uất ức, có oán giận.

Thái độ nhẫn nhị của cô làm Mộ Dung Thừa hơi lau mắt mà nhìn, đổi lại là Mộ Tử của bình thường, đã sớm điên cuồng la hét rồi.

Nhưng Mộ Dung Thừa hoàn toàn không vì điều này mà nói chuyện lưu tình, giọng điệu của anh lạnh lùng, mang theo sự ghét bỏ nhàn nhạt: “Cũng không dùng gương soi lại, còn muốn dùng việc tự sát để níu kéo trái tim của đàn ông, còn không bằng trực tiếp đi sửa mặt.”

“Dung Thừa!” Bạch Vi thật sự bị chọc tức, “Sao con có thể nói em gái của con như thế hả?!”

“Con có nói sai sao?” Mộ Dung Thừa cười mỉa mai, “À, không chỉ phải chỉnh lại khuôn mặt này, nhớ kỹ cũng phải sửa soạn đầu óc thật tốt, tự sát vì đàn ông, em thật có tiền đồ.”

Cũng không biết anh nghĩ đến điều gì, khi nói câu cuối cùng trong mắt anh lại lướt qua một tia đau lòng.

Nhưng chỉ thoáng qua trong giây lát, nhanh đến mức giống như là ảo giác.

Tô Tử không thể tin nổi trợn mắt nhìn Mộ Dung Thừa, bị lời nói ác độc của anh dọa sợ!

Đây là anh trai sao? Đây là kẻ thù thì có?!

Dường như Bạch Vi cũng không có cách nào với đứa con trai này, vô cùng nhức đầu nói: “Tử Tử đã làm sai, con là anh trai phải từ từ dạy bảo em, đừng có nói những lời làm người khác tổn thương có được không? Con bé còn nhỏ, chờ lớn lên rồi sẽ biết làm thế là không đúng…”

Mộ Dung Thừa giật giật khóe môi, rõ ràng mắt điếc tai ngơ với Bạch Vi không có điểm mấu chốt, hờ hững nói: “Đã không còn việc gì rồi, thì con đi trước.”

Bạch Vi hỏi: “Em gái của con bị bệnh, con muốn đi đâu?”

Bước chân Mộ Dung Thừa hơi khựng lại, khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng lại có chút ấm áp, “À, bạn gái của con bị bệnh, cũng ở bệnh viện này, con đi thăm một chút.”

Bạch Vi nghe vậy ngẩn người, bà biết danh tiếng của con trai ở bên ngoài tồi tệ đến mức nào, phụ nữ bên cạnh có thể nói là cưỡi ngựa xem hoa chưa bao giờ dừng.

Đây là lần đầu tiên bà nghe Mộ Dung Thừa chính miệng thừa nhận có bạn gái.

Nghĩ đến tuổi tác của con trai, cũng đã đến lúc ổn định rồi, Bạch Vi dịu dàng nói: “Vậy con chăm sóc người ta thật tốt, chờ con bé khỏe rồi, dẫn về nhà ăn một bữa cơm đi.”

Mộ Dung Thừa hơi nhíu mày, vẻ mặt lại lần nữa trở nên lạnh lùng như băng.

“Để nói sau.” Anh trả lời như thế, rồi rời khỏi phòng bệnh.

Bạch Vi thở dài, quay sang an ủi con gái, “Lần đầu tiên anh trai con quen bạn gái, khó tránh khỏi sẽ coi trọng hơn chút, trong khoảng thời gian con hôn mê, thật ra anh trai con cũng rất lo lắng…”

Khóe môi Tô Tử giật giật, cảm thấy trên đầu có một hàng vạch đen đang rơi xuống.

Lần đầu quen bạn gái? Mẹ của con ơi, mẹ đừng chọc con, phụ nữ của con trai mẹ cứ như ngôi sao mặc quần áo vậy – chưa từng mặc trùng, kiểu dáng phong cách còn rất phong phú!

Đoán chừng Bạch Vi cũng biết lý do của mình rất khó để người khác tin phục, vẻ mặt xấu hổ, “… Tử Tử à, con đừng nóng giận, chút nữa mẹ chắc chắn bắt anh trai xin lỗi con.”

Tô Tử không biết nên nói người mẹ này ngây thơ thật, hay giả ngây thơ nữa?

Không bị Mộ Dung Thừa làm cho tức chết, cô đã phải cám ơn trời đất rồi.

“Mẹ, lấy gương cho con.” Cô sờ khuôn mặt của mình, so với mẹ và anh trai đột nhiên xuất hiện, cô càng quan tâm đến dáng vẻ bây giờ của mình hơn.


/1695