Mộ Thiếu, Bà Xã Anh Lại Trọng Sinh Rồi

Chương 11: Bạn gái (1)

/1695


Chương 11: Bạn gái (1)

Ngay khi cô con gái đau khổ của Bạch Vi được xuất viện, Mộ Tử trở về phòng ngủ trưa ngay khi cô trở về Tiểu Dương Lâu.

Mộ Tử nằm trên chiếc giường trắng mềm mại, nhưng không hề buồn ngủ.

Trong tâm trí cô hiện lên dáng vẻ thân mật của Mộ Tắc Ninh với Kiều Tĩnh Gia, khiến cô khó tránh khỏi hơi kích động.

Cô ngồi dậy, cố gắng giữ cho đầu cô tỉnh táo nhất.

—— Kiều Tĩnh Gia chỉ là chuyện ý muốn.

Hầu hết người trong Viện kiểm sát là đàn ông, là một trong những trợ lý của cô, vì họ cũng là phụ nữ, cô thích để lại một số vấn đề riêng tư cho Kiều Tĩnh Gia đi làm. Thỉnh thoảng cô sẽ cho Kiều Tĩnh Gia đến nhà để thu thập các tài liệu bị mất, và đôi khi cô sẽ ra ngoài để điều tra vụ án, Kiều Tĩnh Gia cũng sẽ giúp đóng gói hành lý của cô.

Kiều Tĩnh Gia có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với Mộ Tắc Ninh.

Nhưng cô không ngờ rằng Kiều Tĩnh Gia và Mộ Tắc Ninh sẽ "quen" đến mức độ mà ngay cả những thành viên khác trong Mộ gia cũng nhắm mắt làm ngơ trước sự thân mật giữa hai người họ, như thể đã quen với điều đó!

Cho nên. . . . . . Kiều Tĩnh Gia cùng Mộ Tắc Ninh đã ở Mộ gia ngang nhiên qua lại với nhau , trong khi cô vẫn tập trung vào vụ án của mình và hoàn toàn không biết gì cả? !

Mộ Tử đột nhiên cảm thấy, cô chết không oan chút nào. . . . . .

Ngay cả câu tục ngữ trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, cũng không thể bao che cho sự ngố nghếch của cô.

Cùng lúc ấy. . . . . .

Cô cũng cảm thấy vô cùng hoang mang.

Khi cô kéo cơ thể mệt mỏi của mình trở về nhà, Mộ Tắc Ninh hỏi thăm cô một cách ân cần, dốc lòng quan tâm.

Khi cô tuyên bố rằng cô sắp được thăng chức thành Kiểm sát trưởng, mọi người trong Mộ gia đều thể hiện sự tôn kính và danh dự.

Có phải tất cả đều là giả?

Bọn họ rốt cuộc đang nghĩ gì về cô?! Không ai nói với cô về chuyện Kiều Tĩnh Gia!... Mọi người đang giấu cô!

Khi Mộ Tử nghĩ về nỗi đau, cảm giác nghẹn khuất không thể phát tiết gần như làm cô nghẹt thở!

Cô cảm thấy cô rơi vào ngõ cụt, lại bắt đầu đấu tranh với sự lừa dối và mù quáng của bản thân.

Điều này không tốt cho cô, ngoại trừ làm cô càng khó chịu hơn, cô không thể nhận được bất kỳ sự giúp đỡ nào từ nó.

Mộ Tử đến bên cửa sổ, nhìn về phía cây cối hoa cỏ trong vườn.

Lá xanh tươi, hoa nhiều màu sắc, thiên nhiên luôn có một ma lực kì diệu khiến người ta được tịnh tâm.

Ánh mặt trời rực rỡ, ánh dương phủ lên tấm rèm màu xanh mạ, ấm áp mà thanh lịch.

Mộ Tử cảm thấy Bạch Vi rất tốt, từng chi tiết trong căn phòng này đều rất phù hợp với cô, cũng may hóa ra Mộc Tử phá linh tinh trong nhà.

Cô ngồi bên cửa sổ ngồi một lát, tâm tình rốt cục cũng bình tĩnh trở lại.

Tình hình hiện tại, có thể thấy rõ. . . . . .

Mộ Tắc Ninh dường như không biết gì về cái chết của cô.

Kiều Tĩnh Gia thú vị hơn, liên tục tuyên bố rằng cô đã tự tử, còn đề cập tới tiền bảo hiểm.

Cô khi còn sống quả thật mua bảo hiểm cao nhất đảm bảo số lượng thương tích do tai nạn trong suốt cuộc đời mình.

Kiểm sát trưởng thường phải đối mặt với những kẻ giết người và côn đồ, bởi tính chất đặc thù công việc của mình, cô đã tự mua bảo hiểm sớm để tránh trường hợp cô bị tai nạn, bà ngoại của mình không còn nơi nương tựa.

Sau đó, bà ngoại qua đời và người thụ hưởng bảo hiểm đổi thành Mộ Tắc Ninh.

Nghe ý Kiều Tịnh Gia, là ám chỉ cô vì cứu vớt sản nghiệp Mộ thị, cố tình tự thiết kế "tai nạn" ngoài sự cố, dùng cách tự sát của cô để sử dụng số tiền bảo hiểm khổng lồ giúp Mộ Tắc Ninh vượt qua cửa ải khó khăn.

A. . . . . .

Cô vĩ đại vậy sao?

Điều trớ trêu nhất là, lý go gượng ép như vậy, Mộ Tắc Ninh thế mà tin!

Ai biết được, có lẽ anh ta đã ngầm đánh chủ ý sử dụng ý tưởng về tiền bảo hiểm từ lâu, bây giờ vừa lúc thuận nước đẩy thuyền ...

Mộ Tử âm trầm suy đoán.

Cốc, cốc, cốc——

Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, Bạch Vi ở ngoài dịu dàng gọi cô: "Tử Tử, mẹ có thể vào không?"

Mộ Tử thu hồi những suy nghĩ bối rối của cô, bước tới mở cửa.

Bạch Vi cười nói: "Anh trai con muốn dẫn bạn gái về nhà ăn cơm, bây giờ mẹ đi mua đồ ăn, con muốn ăn món gì?"

Điều này thực sự kỳ lạ, chưa kể đến việc đưa bạn gái, ngay cả bản thân Mộ Dung Thừa, cũng hiếm khi đến nhà Bạch Vi ăn cơm.

Mộ Tử có chút không yên lòng, thuận miệng trả lời: "Con ăn cái gì cũng được."

"Vậy nấu món chân giò hầm đậu nành đi". Bạch Vi đếm trên ngón tay, "Còn có món đầu cá kho tiêu, ừm. . . . . . Canh khoai sọ, rau cải xào . . . . ."

Mộ Tử nhìn Bạch Vi với vẻ mặt kỳ lạ.

Tại sao tất cả đều là những món cô thích ăn . . . . . .


/1695