Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 9 - Chương 9

/120


Edit: Thảo My

Cả người Quý Phi Nhi giật mình một cái, mở choàng mắt, dĩ nhiên cũng thấy một sợi dây màu bạc trắng dính vào trên da thịt của mình.

Là sợi dây sao? Nàng kéo xuống, sau đó đặt ở trong lòng bàn tay tỉ mỉ quan sát.

Có thể bởi vì nguyên nhân quá nhỏ quá ngắn, cho nên nàng tạm thời cũng không liên tưởng đến vật gì đáng sợ.

Ban đêm ở dưới ánh đèn soi sáng, sợi dây giống như cũng phát ra ánh sáng, hiện lên sáng bóng như ngọc, xinh đẹp huyền diệu, giống như phỉ thúy trắng thượng hạng.

Chỉ là, trong tay cảm giác trơn mềm nói cho nàng biết, cái này cũng không có khả năng là phỉ thúy.

Rốt cuộc, là vật gì đây?

Đột nhiên, bản thân sợi dây vậy mà động!

Quý Phi Nhi hoảng sợ mở to đôi mắt, sợi dây xinh đẹp ở bàn tay nàng vậy mà tự động chiếm giữ thành một đoàn, hướng về nàng khạc lưỡi rắn màu đỏ nho nhỏ . . . . . .

. . . . . .

Bên trong hồ tắm tẩm điện xa hoa, phát ra một tiếng nữ nhân thét cao vút chói tai. Tay nàng run lên, sợi dây, không đúng, là một con rắn nhỏ cứ như vậy bị nàng ném ra ngoài, thân thể nho nhỏ ngã ở trên bên cạnh hồ.

Bên trong đưa tới náo động lớn như vậy, nhưng mà thị nữ phía ngoài vẫn đứng, không có chút ý tứ đi vào dò xét, cũng biết lúc này người ở bên trong là người nào, cái này không cần thiết.

Coi như thật có chuyện gì xảy ra, cũng không đến phiên bọn họ để ý tới!

. . . . . .

Cứu mạng. . . . . . Cứu mạng! Quý Phi Nhi sợ đến trong nước không ngừng đạp nước, có rắn. . . . . . rắn!

Sợ đến rúc đầu vào hồ tắm, mắt nhìn chằm chằm vào thân thể nho nhỏ đã kéo ra khoảng cách với tầm mắt. Nàng từ khoảng cách này nhìn, đã thành một sợi dây nhỏ màu trắng rồi.

Con rắn nhỏ bị nàng bất thình lình làm ngã như vậy, nửa ngày không nhúc nhích, thân thể Quý Phi Nhi cũng cứng nhìn hồi lâu, nó. . . . . . Không phải bị nàng làm ngã chết chứ? Bằng không tại sao bất động?

Nhất thời trong lòng có chút áy náy, mặc dù nàng rất sợ rắn, cũng rất ghét rắn, nhưng mà nàng cũng chưa từng nghĩ muốn đưa nó vào chỗ chết, thế gian vạn vật mỗi sinh mạng đều rất trân quý, nàng cũng không có quyền tước đoạt đi.

Hơn nữa đừng xem nó bây giờ là một con rắn nho nhỏ, nơi này chính là yêu ma giới, tương lai nó tu luyện tốt sẽ biến thành hình người, giống như tiểu khinh nặc vậy, sau đó sẽ biến thành đại nhân vật pháp lực cao cường, tốt nhất là vượt qua Túc Ly Mị.

Nó nhỏ như vậy liền chết, vậy người nhà của nó nhất định sẽ rất đau lòng, ngộ nhỡ trở lại trả thù mà nói, nàng không phải lại thêm một kẻ địch?

Trái nghĩ phải nghĩ, nàng lại càng phát giác mình gặp phải đại sự, trong lòng cảm giác hết sức lo lắng.

Nhìn tiểu xà không nhúc nhích, sau đó nàng từ từ đi qua, cũng không đoái hoài tới sợ hãi.

Tiểu Bạch Xà nhỏ như vậy, ở trong lòng bàn tay nàng cũng bất quá cỡ bàn tay, là một tiểu sinh mệnh cực kỳ yếu ớt, xem bộ dáng của nó vẫn không nhúc nhích, Quý Phi Nhi có chút thương cảm, duỗi ngón tay ra nhẹ nhàng chọc chọc.

Tiểu Bạch Xà hình như lại có phản ứng, thân thể nho nhỏ giật giật. Đâm một lần nữa, sẽ thấy động một cái.

Quý Phi Nhi gan lớn lên, dùng hai ngón tay nhẹ nhàng nắm được tiểu thân thể của nó đặt ở trong lòng bàn tay mình: Ngươi không có việc gì là tốt rồi, mới vừa ta còn tưởng rằng làm ngươi ngã chết đấy.

Tiểu Bạch Xà rướn cổ lên thân mật cọ xát tay nàng, lại đưa lưỡi rắn nho nhỏ ra quét qua bàn tay nàng, cảm giác ngứa. Quý Phi Nhi cười khanh khách, cũng đến hưng trí.

Mới vừa ta còn cảm thấy ngươi rất đáng sợ , chỉ là suy nghĩ một chút cũng không cần thiết, ngươi còn nhỏ như vậy, cũng sẽ không cắn ta, càng sẽ không tổn thương ta, ta thật là chuyện bé xé ra to!

Mặc dù nàng sợ rắn, nhưng mà đối mặt một bản Q xà loại siêu nhỏ huyền ảo, ai cũng không thể nổi lên lòng căm hận.

Ngươi có phải mới vừa ra đời hay không, nếu không làm sao có thể nhỏ như vậy. Nhìn toàn thân ngươi trắng muốt, sau này ta gọi ngươi là Tiểu Bạch.

Tiểu Bạch Xà vui sướng ở trong lòng bàn tay nàng bơi qua bơi lại, một đôi mắt manh




/120