Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 63 - Chương 63

/120


Edit: Tử Liên Hoa 1612

Nguyệt Vô Tu đi tới điện công chúa, Quý Phi Nhi đã nói cho ông ta biết gian phòng kia.

Bởi vì Mẫu Đơn đã nói chân tướng cho ông ta cho nên lần này tuyệt đối không thể phớt lờ, vừa phải làm như không hề hay biết gì, vừa phải đề phòng Thương Mặc Tuyết đột nhiên đánh lén, mà bản thân ông ta cũng có thể tìm cơ hội ra tay với Thương Mặc Tuyết nhân lúc hắn không phòng bị.

Nguyệt Vô Tu đi vào phòng, quả thật là hoàn toàn yên tĩnh, sau khi tiến vào nội thất, liếc mắt một cái đã thấy Thương Mặc Tuyết té xỉu trên bàn, mà trước mặt hắn đặt một đĩa bánh ngọt hạt dẻ.

Nếu như Mẫu Đơn không mật báo, nhất định ông ta sẽ tin Nguyệt Phi Yên đã thành công hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bây giờ theo ý ông ta, chẳng qua đây chính là một âm mưu hoàn mỹ.

A...... Không hổ là nữ nhi của Nguyệt Vô Tu ông, vậy mà lại thông minh như vậy, đối với Nguyệt Phi Yên, ông ta có cảm giác vừa yêu lại vừa hận.

Bởi vì nàng mang tới cảm giác rất giống tiểu nữ oa đã cứu mình năm đó, nhưng ông ta lại rất rõ ràng, nữ oa kia là Lam Nguyệt, đã trở thành thê tử của ông ta, Nguyệt Phi Yên cũng chỉ là nữ nhi do ông say rượu lên giường với một tỳ nữ mà có, là sỉ nhục của ông ta.

Nguyệt Vô Tu chờ cả ngày, do dự không dám đi về phía trước, cuối cùng ông ta khẽ cắn răng, ngưng tụ lực lượng trong tay, tốt nhất là một chưởng đập nát đầu hắn, giết một cách gọn gàng linh hoạt.

Ông ta ngưng tụ mười thành pháp lực ở lòng bàn tay, chuẩn bị trực tiếp giết Thương Mặc Tuyết, khiến hắn hoàn toàn không có đường sống vẹn toàn.

Trong khi ông ta do dự, Túc Ly Mị cũng đã phát hiện có gì đó không được bình thường.

Với tính cách của Nguyệt Vô Tu, có được cơ hội giết hắn thế này nhất định sẽ không muốn chờ mới đúng, tại sao lại do dự?

Nguyệt Vô Tu không động, hắn cũng động, mãi cho đến khi Nguyệt Vô Tu không kiềm chế được, thật sự muốn ra tay mưu hại hắn, hắn cong môi tạo thành nụ cười lạnh lẽo, cũng không có ra tay, chỉ nghe Nguyệt Vô Tu hét thảm một tiếng, cả người bay ra ngoài. Thì ra tất cả công lực ông ta vừa sử dụng đều phản phệ ngược lại lên người.

Khục...... Nguyệt Vô Tu bị thương nặng, ho ra một búng máu lớn, ông ta không dám tin nhìn hắn, Ngươi...... Tại sao pháp lực của ngươi có thể mạnh như vậy?

Rõ ràng ông ta đã cho người điều tra qua, tu vi hiện tại của Thương Mặc Tuyết ngang cơ với lực lượng của ông ta, cho dù sau đó có tăng lên cũng không thể mạnh tới đáng sợ như vậy.

Túc Ly Mị ưu nhã đứng dậy, đi về phía ông ta. Bổn vương chỉ nghỉ ngơi một lát, Hồ Vương liền tới muốn mưu hại Bổn vương, ngươi muốn gì đây?

Nguyệt Vô Tu không dám tin nhìn hắn, phong thái tà mị lại ưu nhã, phong cách cao quý vô song, cả người ông ta bắt đầu run rẩy kịch liệt.

Ngươi không phải là Thương Mặc Tuyết, ngươi...... Ngươi là ai?

Hồ Vương cần gì lừa mình dối người, thật ra thì không phải ngươi nên biết rồi sao? Túc Ly Mị ưu nhã cười một tiếng, chậm rãi ngoảnh đầu lại.

Ngươi là Túc Ly Mị. Ông ta nên nghĩ ra từ sớm, trừ Túc Ly Mị, ai có thể có pháp lực mạnh mẽ nhường này.

Vậy mà một giây kế tiếp, sắc mặt của ông ta nặng nề trầm xuống, Nó lại dám gạt ta, chẳng phải ngươi đã trúng kịch độc U Minh hoa sao, tại sao bây giờ còn có thể bình yên vô sự?

Túc Ly Mị nghĩ nó trong lời Nguyệt Vô Tu là chỉ Quý Phi Nhi, cũng không hỏi nhiều.

Ánh sáng bạc lóe lên, Lang Vương Thương Mặc Tuyết biến thành Đế Quân Yêu ma giới Túc Ly Mị, đây mới là diện mạo thật của hắn.

Ngươi cho rằng Bổn vương sẽ ngu ngốc như vậy, có thể bị chút tài mọn của ngươi lừa gạt sao? Nhưng cũng phải nói, ngươi nuôi được một nữ nhi rất tốt, còn đưa nàng đến cạnh Bổn vương, hiện nay phu thê chúng ta ân ái tình thâm, sao nàng có thể thật sự hạ độc Bổn vương chứ?

Đáng chết, đúng là một nha đầu ăn cây táo, rào cây sung, nó dám mưu hại thân phụ (cha ruột) của mình, nhất định sẽ không được chết tử tế.

Nghe ông ta dám nguyền rủa tiểu thê tử của mình như thế, ánh mắt Túc Ly Mị lạnh dần. Chẳng lẽ năm đó Hồ Vương giết huynh thí đệ, còn




/120