Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 29 - Chương 29

/120


Edit: Thảo My

Thật là một tiểu nữ nhân không bớt lo, đều biến thành hồ ly rồi, lại vẫn không an phận như vậy, Túc Ly Mị thật sự bị tức điên rồi.

Hắn cũng không biết rốt cuộc đang trừng phạt nàng, hay là trừng phạt chính hắn.

Ngân quang trên đầu ngón tay hiện lên, tiểu hồ ly tuyết trắng rất nhanh biến thành thiếu nữ xinh đẹp như hoa, Quý Phi Nhi phát hiện mình biến thành hình người, có thể nói chuyện năng động, thời điểm lực công kích cũng thành mạnh, tức khắc không quan tâm xông lên phía trước.

Túc Ly Mị, cái đại phôi đản này, thật là quá đáng, đã vậy còn khi dễ ta, không bao giờ để ý đến chàng nữa! Nàng giơ quả đấm nhỏ lên liều mạng đánh đấm lồng ngực hắn cho hả giận, tay chính là dùng tốt hơn móng vuốt!

Đánh cũng không nhục chí, nghĩ đến mình mới vừa ngã thảm như vậy, cái mông đều muốn nở hoa, nhất thời càng thêm tức giận, cả đánh mang cắn, bất quá mặc kệ thế nào nàng cũng không nhẫn tâm xuống tay khuôn mặt đó, sướng được yêu nghiệt họa thủy, nếu như cào quá phí của trời.

Tùy nàng phát tiết một lúc lâu, Túc Ly Mị bắt tay nàng lại, âm thanh lạnh lùng nghiêm nghị: Đủ rồi!

Hắn lại còn dám hung nàng!

Trong lòng Quý Phi Nhi hết sức uất ức, nước mắt cũng dâng lên, lần này nàng rốt cuộc có thể thống thống khoái khoái khóc ra.

Còn nói cái gì yêu thích ta, muốn vĩnh viễn đi cùng với ta, đều là nói dối gạt người, ta biết ngay nam nhân nhất định không thể tin, hu hu ta muốn đi tìm Mẫu Đơn.

Nàng lại còn dám nhắc tới Mẫu Đơn! Thật là muốn chọc cái hố lửa này càng lớn!

Năm ngón tay nắm vào trong hư không, nàng liền tự động bổ nhào vào trong lòng hắn, thân hình thon dài cao lớn hoàn toàn giam cầm lấy nàng.

Nữ nhân, nàng tốt nhất an phận một chút cho ta, chớ quên ta là người nào của nàng.

Quý Phi Nhi thật sự bị chọc tức, ở trong lòng hắn dùng sức giãy giụa: Rõ ràng chính là chàng không giải thích được, ta rốt cuộc chỗ nào đắc tội với chàng, chàng có cái gì bất mãn có thể nói thẳng, làm gì dùng phương thức như thế khi dễ ta?

A liên tiếp mấy ngày không trở về tẩm cung, để cho phu quân mình một mình trong phòng, bây giờ lại còn nói Bổn vương không hiểu tại sao? Hắn thật là đã nhẫn được không thể nhịn nữa, cái tiểu nữ nhân này cố tình còn hoàn toàn không biết tốt xấu.

Được rồi, đây chính là lý do, mỗ Đế Quân bệ hạ rõ ràng chính là ghen nàng chỉ lo tỷ muội tốt của nàng, mà ném phu quân như hắn ra sau đầu.

Quý Phi Nhi chớp chớp mắt, hình như đến bây giờ mới hiểu rõ mọi thứ: Ta không phải mới biết Mẫu Đơn, chỉ hận không gặp sớm, nhất thời vui mừng cho nên liền

Dưới ánh mắt lạnh như băng của Túc Ly Mị, âm thanh của nàng cũng càng ngày càng nhỏ, lòng mới vừa còn tràn đầy uất ức lập tức biến mất tăm mất tích, thế nào cảm giác giống như mình thật sự đã làm sai chuyện, giống như mắc nợ hắn cái gì.

Túc Ly Mị một tay đè thân thể nhỏ của nàng ngã xuống giường, từ trên cao nhìn xuống nàng, huyết đồng mị hoặc quả thật muốn hút hồn phách cả người nàng vào.

Quý Phi Nhi cũng không có lá gan mới vừa phản kháng kia, ngoan ngoãn không nhúc nhích, con mắt lấp lánh uỷ khuất nhìn hắn: Chàng làm gì nhìn ta như vậy, dù là như vậy, chàng cũng không nên dùng phương thức này khi dễ ta chứ? Lại còn biến ta thành hồ ly, thật là quá đáng.

Chỉ hận không gặp sớm? Nhất thời vui mừng? Rất tốt! Hắn rõ ràng đang cười, nhưng mà tại sao biểu tình lại làm người ta cảm giác âm lãnh như thế, giống như gió lạnh tháng chạp thổi trúng làm cho nàng lạnh thấu tâm: Nữ nhân, Bổn vương đằng đẳng đợi nàng một ngàn năm, hiện tại rất không dễ dàng mới cùng nàng nhận thức lẫn nhau, nàng lại đi cùng người khác chỉ hận không gặp sớm, ném ta một mình ở chỗ này?

Trời ạ, nói nàng rất giống như một tội nhân thập ác bất xá.

Tư thế như vậy làm cho nàng cảm giác rất nguy hiểm, trước mặt là khuôn mặt hắn tuấn mỹ vô đúc, vô luận là thân thể hay là linh hồn đều như bị hắn hoàn toàn giam cầm, làm cho nàng có chút cảm thấy hít thở không thông.

Có phải đến bây giờ cũng không cảm thấy bản thân là nữ nhân


/120