Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 27 - Chương 27

/120


Editor: Gà

Tố Hoa là nha hoàn hồi môn của bà ta, nhưng không ai biết, thật ra họ là thân tỷ muội cùng cha khác mẹ.

Từ nhỏ họ cùng nhau lớn lên, tình cảm vô cùng tốt, Vương tộc trong Yêu ma giới, phân chia tôn ti rất rõ ràng, mẫu thân Tố Hoa là chính thất, nhưng mẫu thân của bà ta chỉ là một thiếp. Mặc kệ trong tộc tranh đấu gay gắt thế nào, khi còn bé tình cảm của họ vẫn rất tốt, thân phận của bà ta bị người xem thường, nhưng Tố Hoa luôn chăm sóc bà ta, xem bà ta như thân tỷ tỷ của mình.

Nhưng Tố Hoa không biết, từ nhỏ Lam Nguyệt bắt đầu ghen tỵ với bà, nếu không có bà, bà ta chính là nữ nhi được sủng ái nhất trong nhà.

Khi còn bé ham chơi, bà ta không cẩn thận đánh đổ bình nước nóng, Tố Hoa vì cứu bà ta, che chở bà ta phía dưới, gương mặt đó bị hủy như vậy.

Sau đó bà ta giả vờ khóc tê tâm liệt phế trước mặt, Tố Hoa chẳng những không trách cứ bà ta, ngược lại còn an ủi bà ta, nhưng ai cũng không biết, ngày ấy, do bà ta cố ý dẫn Tố Hoa đến phòng bếp, do bà ta cố ý làm đổ bình nước nóng kia, chính vì mục đích này.

Sau đó vì Tố Hoa bị hủy dung, dần dần bị phụ thân lạnh nhạt quên lãng, bà ta biến thành nữ nhi được sủng ái nhất.

Vốn Tố Hoa có hôn ước với Nguyệt Vô Tu, sau đó bà ta thay thế vị trí của Tố Hoa, gả cho Hồ Vương, trở thành Vương hậu Hồ Tộc.

Từ nhỏ, mẫu thân đã dạy bà ta, thích gì nhất định phải cướp đoạt, nếu không thân phận cả đời sẽ ti tiện không ngốc đầu lên được, cho nên bà ta thẳng thừng cướp đoạt, đoạt đi địa vị của Tố Hoa, đoạt đi phu quân tương lai của bà, còn hại bà thành dáng vẻ này.

Sau khi Tố Hoa bị hủy dung, phụ thân bỏ qua không vun trồng cho bà nữa, toàn bộ trọng tâm đều đặt trên người của bà ta, nhưng bà ta không giống Tố Hoa luôn đối xử tốt với mình như vậy, ngược lại lộ ra nguyên hình, đối với bà rất hà khắc, thậm chí còn nhục nhã bà trước mặt hạ nhân, thậm chí sau khi bà ta gả cho Nguyệt Vô Tu, còn cầu xin phụ thân ban Tố Hoa làm của hồi môn. Cảnh tượng đại tiểu thư biến thành nha hoàn hồi môn của bà ta, bà ta cố ý làm nhục bà.

Nhìn Tố Hoa hôm nay, chẳng những Lam Nguyệt không có chút áy náy và hối hận nào, ngược lại cười hết sức ngông cuồng hài lòng.

Ngươi muốn dùng chuyện lúc trước để tranh công với Bổn cung sao? Dù ngươi đã cứu ta vậy thì thế nào, có thể cứu Bổn cung, là vinh hạnh của ngươi. A có lẽ ta không nên gọi ngươi là muội muội, nên kêu ngươi một tiếng tỷ mới phải, nhưng nhìn tướng mạo ngươi hôm nay, sao xứng làm tỷ tỷ của Bổn cung?

Tố Hoa nhìn bà ta, ánh mắt nhàn nhạt: Thì ra ngươi còn nhớ rõ, chúng ta là tỷ muội.

Vẻ mặt Lam Nguyệt thoáng qua một tia xấu hổ: Ngươi có ý tứ gì? Nhắc nhở Bản cung ngươi đã từng cao cao tại thượng sao? Tố Hoa, ta thật sự đã xem thường ngươi, cho dù ngươi biến thành xấu xí như vậy, còn có thể quyến rũ Đại vương, ngươi với nữ nhi ngươi hạ tiện như nhau.

Nhắc đến nữ nhi, rốt cuộc trên mặt Tố Hoa có cảm xúc: Phi Yên, hiện tại Phi Yên như thế nào?

Trước kia Nguyệt Phi Yên cuồng vọng tự đại, vì tư lợi, cho dù mẫu thân thân sinh bị giam giữ làm nhục, nàng ta đều không cầu xin cho bà một lần nào, thậm chí còn nói có mẫu thân như bà là một sự sỉ nhục, nhưng dù sao cũng là nữ nhi ruột thịt, trong lòng bà vẫn lo lắng cho nàng, lo âu cho an nguy của nàng.

Lần trước lúc Lam Nguyệt đến đây, nói cho bà biết Phi Yên được Nguyệt Vô Tu gả vào Đế Cung, còn châm chọc nói không chừng vài ngày nàng nhất định sẽ chết không nơi chôn thân, khiến bà lo lắng hồi lâu.

Bà hiểu tính tình Lam Nguyệt, nếu như Phi Yên


/120