Ma Phi Gả Đến: Xà Quân Tam Thế Quyến Sủng

Chương 25 - Chương 25

/120


Editor: Gà

Mặc dù Mẫu Đơn tạm thời ở lại Yêu ma giới, không trở về Tiên giới, nhưng Quý Phi Nhi không muốn đi tìm ả, vì ngày đó ả lạnh nhạt, để lại bóng ma cho nàng.

Nhưng Mẫu Đơn không ngồi yên, ả rất muốn biết chân tướng, nên ả chỉ có thể để điệu bộ cao lãnh xuống, chủ động đến tìm Quý Phi Nhi.

Lúc thấy ả, Quý Phi Nhi có chút kinh ngạc, nàng còn nghĩ rằng ả không muốn nói chuyện với nàng, nên lộ ra nụ cười khách khí: Tiên tử đến tìm tiểu Bạch sao? Chàng không ở đây, cô nương nên đến đại điện tìm chàng.

Ta đến tìm ngươi.

Tìm ta? Quý Phi Nhi không thể tin trừng to mắt nhìn ả, trong lòng cảm thấy không tốt, đến tìm nàng để hưng sư vấn tội sao?

Đúng vậy! Thái độ Mẫu Đơn khác thường, đi đến thân thiết kéo tay nàng: Ngày hôm qua do ta quá khiếp sợ, trong khoảng thời gian ngắn không thể tiếp nhận, bây giờ suy nghĩ một chút thật sự do ta không đúng, nên đến xin lỗi ngươi, sẽ không giận ta chứ?

Không có. Nàng đâu dễ giận như vậy, hơn nữa nàng chính là Tử Huyên, sao nàng có thể giận chính bản thân chứ?

Mẫu Đơn hoàn toàn không giống vẻ lạnh nhạt của ngày hôm qua, vô cùng thân thiết kéo tay nàng: Ta biết ngay, cô nương Mị thích, nhất định rất hiểu lòng người.

Quý Phi Nhi lắc đầu: Ta hiểu rõ, cô nương và Tử Huyên là tỷ muội rất tốt, mà Tử Huyên là người Tiểu Bạch yêu, nàng ấy vì Tiểu Bạch mà chết, nên cô nương mới bất bình cho nàng, dù cô nương chán ghét ta cũng là chuyện bình thường. Nàng nên cảm thấy may mắn, bản thân có một tỷ muội luôn nhớ đến nàng như vậy.

Mặc dù Mẫu Đơn tươi cười, nhưng trong lòng vô cùng khinh thường, Thương Mặc Tuyết nói nàng là Tử Huyên, thật sự Tử Huyên sẽ nói ra những lời này sao? Ả không hề cảm thấy nàng có dáng vẻ gì giống với Tử Huyên.

Đúng vậy, Tử Huyên thật sự là một nữ tử rất tốt, năm đó ở Tiên giới nàng ấy rất chăm sóc ta, hai chúng ta xem như tỷ muội sinh tử chi giao, như Mị và Mặc Tuyết vậy, chỉ tiếc, ngàn năm trước, chuyện của bọn họ bị bại lộ, Tiên Đế Đế Tị thì vô cùng tàn bạo, cho nên Tử Huyên vì bảo vệ Túc Ly Mị, nhảy xuống Tru Tiên đài.

Đột nhiên Quý Phi Nhi nhớ lại tình cảnh trong giấc mộng nào đó, khóe miệng hơi lộ ra vẻ tươi cười, hình như là đang nhớ lại điều gì tương tự: Đúng vậy, nếu ta là Tử Huyên, ta nhất định cũng sẽ làm như vậy.

Vì Túc Ly Mị thật sự rất tốt với nàng, vì người trong lòng, làm chuyện gì cũng đều cam tâm tình nguyện.

Nụ cười của nàng khiến Mẫu Đơn cảm thấy vô cùng châm chọc, nhìn như vậy, ngược lại thật sự có mấy phần cảm giác giống Tử Huyên, đáng chết, bây giờ nàng đang khoe khoang sao? Khoe khoang nàng có được nhiều người sủng ái như vậy, Mặc Uyên vì Tử Huyên không tiếc tất cả muốn báo thù, Túc Ly Mị si ngốc trợn mắt chờ nàng một ngàn năm, ngay cả Đế Tị cũng nhớ mãi không quên nàng, mà Mẫu Đơn ả, lại phải chịu khổ, nhục nhã, thậm chí bây giờ có thể có được hảo cảm của Túc Ly Mị và Thương Mặc Tuyết, cũng




/120