Lục Thiếu Ngây Thơ Nóng Bỏng

Chương 14: Ôn Châu Hoàng Hạc

/1822


Chương 14: Ôn Châu Hoàng Hạc

Sáng sớm hôm sau, Lục Đinh Ninh và Lục Quốc Hoa cùng dùng bữa sáng.

"Ninh Ninh, ngày hôm qua nghe Tích Nguyên nói sau cùng con lại không tham gia tiệc từ thiện của cậu Tông, đây là chuyện gì vậy?"

Lục Quốc Hoa hỏi chuyện này đúng lúc Lục Đinh Ninh đang uống sữa.

Nghe thế, Lục Đinh Ninh đặt ly sữa còn nửa xuống, một vòng sữa còn đọng lại trên khóe miệng cũng chưa lau, cô đáp: "Đúng là con không tham gia."

Dưới ánh nắng, da dẻ Lục Đinh Ninh trắng nõn như trứng luộc. Cho dù nhìn gần cũng không thấy lỗ chân lông.

Lại thêm vòng sữa trắng trên khóe miệng, trông cực đáng yêu.

Lục Quốc Hoa còn nhớ, trước đây Ninh Ninh của ông rất thích uống sữa. Khi đó cô buộc tóc đuôi ngựa, ngọt ngào đáng yêu.

Ông vẫn tin Ninh Ninh nhà ông lớn lên sẽ thành người đẹp.

Hiện giờ, cô thật sự trưởng thành, cũng đã trở thành người đẹp.

Chỉ là cái giới tính này...

Thật ra, đây đều do ông và vợ trước.

Nếu không phải hai người bọn họ ly hôn, Ninh Ninh cũng không cần trở nên nam không ra nam, Nữ không ra nữ như vậy...

Tuy khổ sở trong lòng, nhưng Lục Quốc Hoa vẫn không thể không nói thẳng vào vấn đề chính. Bởi vì ông biết chỉ khi nào giải quyết xong những chuyện này thì Lục Đinh Ninh của ông có có thể nhanh chóng khôi thân phận con gái: "Vậy việc hợp tác phải làm sao đây? Còn có việc mất tích của anh con nữa..."

Tuy giọng điệu Lục Quốc Hoa đã uyển chuyển hơn, nhưng Lục Đinh Ninh vẫn nhận ra ông có hơi thất vọng.

"Cha yên tâm. Nên làm, con đều sẽ không bỏ!" Đương nhiên, là dùng cách của cô để làm.

Nghe được lời này của Lục Đinh Ninh, Lục Quốc Hoa vội vàng nói: "Vậy thì tốt rồi!"

Trông Ninh Ninh của ông tràn đầy niềm tin. Như vậy ông cũng yên tâm hơn để cô đi xông xáo?

Lại nói, tình huống hiện tại của RM đã như vậy rồi. Có hỏng nữa cũng có hỏng được đến mức nào đâu?

Tạm thời để cho Ninh Ninh xông xáo đi, không được thì chính lão già ông sẽ ra trận!

Cuộc đối thoại của hai cha con dừng ở đây.

Lục Đinh Ninh lại bưng sữa lên, tiếp tục uống.

Mười mấy phút đồng hồ sau, Lục Đinh Ninh nhận được điện thoại của Nguyễn Tích Nguyên, nói là đã ở cửa nhà họ Lục.

Hôm nay là chủ nhật. Lục Đinh Ninh muốn thay anh đi tham gia bữa tiệc tụ hội của mấy cậu ấm.

Nghe nói địa điểm tụ hội tại sơn trang ở ngoại ô thành phố.

 Lục Đinh Ninh uống sữa xong thì xuất phát với Nguyễn Tích Nguyên.

Trên xe, Nguyễn Tích Nguyên và Lục Đinh Ninh trò chuyện, nói tới quê nhà Ôn Châu Chiết Giang.

Lục Đinh Ninh vừa nghe đến đây lập tức có hứng thú: "Anh là người Ôn châu? Vậy anh biết Hoàng Hạc chứ?"

"Hoàng Hạc? Ai?" Nguyễn Tích Nguyên có vẻ không biết cái tên này.

"Chính là tên khốn Hoàng Hạc đóng cửa công ty, thiếu nợ 350 triệu, dẫn theo em vợ chạy mất dép ấy! Trước đó tôi ở nước F còn nghe được tin tức về người này!"

Dáng vẻ hóng hớt của Lục Đinh Ninh khiến Nguyễn Tích Nguyên bỗng nhiên bật cười: "Đó đều là tin đồn nhảm trên mạng thôi. Chỗ chúng tôi nào có ai tên Hoàng Hạc!"

"Không có người này? Thật đáng tiếc, tôi vốn còn muốn làm quen chút..." Lục Đinh Ninh có chút thất vọng tựa vào lưng ghế.

Mà Nguyễn Tích Nguyên thì lại nhân cơ hội đánh giá Lục Đinh Ninh.

Lục Đinh Ninh mặc đồ thể thao trắng, khí chất xuất trần. Hiếm khi để lộ cảm xúc ảo não, khiến cô lúc này trông mới đúng với tuổi.

Một khúc nhạc đệm trôi qua, vùng ngoại ô này là thánh địa nghỉ dưỡng, giá cả đắt đến kinh người.

"Cậu ở đây chờ tôi một chút, tôi đi đỗ xe sẽ đến ngay!" Nguyễn Tích Nguyên dặn dò Lục Đinh Ninh. Trước mắt Lục Đinh Ninh vẫn không rõ những người bên cạnh Lục Nhất Ninh, Nguyễn Tích Nguyên không dám tùy ý để cô một mình, miễn cho bị người ta nhận ra điều gì.

Lục Đinh Ninh đồng ý rồi xuống xe, Nguyễn Tích Nguyên lái xe đến bãi đỗ xe.

Lục Đinh Ninh đứng ở lối vào sơn trang, đánh giá xung quanh, hoàn cảnh nơi này không tệ, rời xa thành thị ồn ào, không khí cũng tươi mát. Khó trách kẻ có tiền của Đế Thành lại không tiếc vung tiền vào đây.

Ngay lúc Lục Đinh Ninh đang quan sát xung quanh, cô phát hiện một bóng dáng tại cửa cách đó không xa.

Người nọ đang nói chuyện điện thoại, không chú ý tới cô.

Nếu không phải khuôn mặt kia dẫn đến sự chú ý của Lục Đinh Ninh, Lục Đinh Ninh sẽ không để ý đến người này.

"Lục Chí Thanh?" Gương mặt này rõ ràng không khác gì bức ảnh trên tư liệu về đứa con riêng của cha mà Nguyễn Tích Nguyên cho cô.


/1822