Lục Thiếu Ngây Thơ Nóng Bỏng

Chương 13: Cái loại mặt hàng có tư sắc như cô, tôi sợ nhiễm bệnh

/1822


Chương 13: Cái loại mặt hàng có tư sắc như cô, tôi sợ nhiễm bệnh

Lúc Lục Đinh Ninh ném ra những lời này, trong giọng điệu thờ ơ còn mang theo chút ý lạnh lẽo, khiến cho Lục Tư Hân ngửi thấy hơi thở của cái chết.

Cô ta bắt đầu muốn chạy trốn. Nhưng chẳng biết tự lúc nào Lục Đinh Ninh đã đi tới bên cạnh cô ta, túm chặt lấy cổ tay cô ta, tiện đà kéo cô ta vào trong toilet nữ...

Lúc này, tiệc tối từ thiện của tập đoàn Trác Nặc đã bắt đầu. Vì không muốn bỏ qua màn đọc diễn văn của Tông Kế Trạch cùng với cơ hội có thể bắt chuyện với anh mà mọi người đều đã lục tục tập trung tại hội trường.

Bên ngoài, trong toilet nọ, đã không còn người khác.

Sau khi Lục Đinh Ninh lôi Lục Tư Hân vào đây thì trực tiếp đẩy cô ta vào một nhà vệ sinh trong đó rồi khóa trái cửa.

Kế tiếp, Lục Đinh Ninh bắt đầu chậm rãi tháo cà- vạt của mình xuống.

Lúc Lục Đinh Ninh làm động tác này, trên mặt vẫn duy trì thái độ như thường, khiến trông cô tổng thể vẫn như một quý công tử tao nhã lịch sự.

Mà Lục Tư Hân bị ném đến ngã trên bồn cầu, vậy mà lại nhìn chằm chằm một màn này đến tim đập rộn lên...

Cho tới khi Lục Đinh Ninh tháo xong cà- vạt lần thứ hai đi về phía cô ta, không nói sắc mặt cô ta đã có chút ửng hồng, cô ta vậy mà lại còn lộ ra vẻ thẹn thùng của cô gái nhỏ, nói với Lục Đinh Ninh: "Anh Nhất Ninh, anh nhẹ chút..."

Lục Đinh Ninh: “…”

Đây là đang ngoan ngoãn chủ động phối hợp muốn chơi à?

"Cô tưởng tôi muốn làm cô ở trong này sao?" Lục Đinh Ninh bỗng nhiên bật cười. Nụ cười này vừa xấu xa lại vừa câu hồn người, nhất là với thiếu nữ như Lục Tư Hân lại càng không có năng lực chống đỡ.

Lục Tư Hân bị hỏi, rất muốn gật đầu. Nhưng lại bởi vì bản năng thiếu nữ vẫn còn sót lại chút rụt rè mà không dám cử động. Có điều ánh mắt cô ta vẫn cứ trông mong nhìn Lục Đinh Ninh, hy vọng được lọt vào mắt xanh của Lục Đinh Ninh.

Chẳng qua Lục Tư Hân đầy lòng chờ mong, kết quả lại nghe được Lục Đinh Ninh bỗng nhiên mở miệng nói: "Nghĩ cũng đẹp nhỉ! Cái loại mặt hàng như cô, tôi sợ nhiễm bệnh!"

Trên khóe môi Lục Đinh Ninh vẫn mang theo ý cười.

Dịu dàng cùng tàn nhẫn, đồng thời được cô diễn tả hoàn mỹ.

Cũng khiến cho Lục Tư Hân có cảm giác như đầu mình vừa bị dội một chậu nước lạnh, lạnh đến toàn thân phát run.

Đang lúc Lục Tư Hân muốn nói vài câu cứu vớt thể diện của mình thì Lục Đinh Ninh đã rút một chiếc khăn ra từ trong túi áo trước tây trang, mục đích là nhét vào miệng Lục Tư Hân.

Thế này còn chưa đủ, Lục Đinh Ninh còn rút chút giấy vệ sinh ở bên cạnh bồn cầu ra, cuộn lại với khăn tay rồi vo tròn một cục mới nhét vào miệng Lục Tư Hân.

Lục Tư Hân đương nhiên muốn phản kháng. Nhưng tay mới vừa vươn ra đã bị Lục Đinh Ninh trở tay bẻ ra sau, đồng thời sử dụng cà- vạt cô vừa mới tháo trực tiếp trói chặt.

Còn về hai chân Lục Tư Hân, Lục Đinh Ninh trực tiếp dùng khăn lụa trên cổ tay cô ta để trói lại.

Làm xong tất cả những chuyện này, Lục Đinh Ninh ném cho Lục Tư Hân một nụ cười.

Nụ cười kia, tốt đẹp như thiên sứ lạc xuống trần gian. Khiến cho người ta không tài nào liên hệ cô với chuyện tà ác vừa rồi.

Cười xong, Lục Đinh Ninh đóng chặt cửa lại.

Trước khi đi ra khỏi phòng vệ sinh nữ, Lục Đinh Ninh còn lấy tấm biển "Nhà vệ sinh đang trong quá trình sửa chữa, tạm dừng sử dụng" ở bên cạnh bồn rửa tay, treo nó ở trước cửa nhà vệ sinh, sau đó vỗ vỗ tay đi mất.

Nguyễn Tích Nguyên còn đang chờ ở ngoài cửa thang máy.

Thất Lục Đinh Ninh trở về, lại không thấy Lục Tư Hân đâu, anh ta khó tránh khỏi có chút tò mò: "Cậu làm gì cô ta rồi?"

Lúc hỏi điều này, Nguyễn Tích Nguyên còn liếc đến trên cổ Lục Đinh Ninh đã không còn cà- vạt...

Tuy không hỏi ra miệng nhưng trong ánh mắt Nguyễn Tích Nguyên lại mang theo sự nghi ngờ rất rõ ràng.

Thông minh như Lục Đinh Ninh, làm sao có thể không nhìn ra được?

"Anh cảm thấy với chút thời gian ấy đủ cho tôi sao?" Lục Đinh Ninh không đáp mà hỏi vặn lại. Trong giọng nói lộ ra vẻ trêu đùa, khiến cho Nguyễn Tích Nguyên ngửi được sự dịu dàng muốn chết đuối trong đó...

Chỉ một cái chớp mắt, anh ta có cảm giác trái tim mình không khống chế nổi mà run rẩy.

Vốn đang muốn đuổi theo hỏi Lục Đinh Ninh, hỏi cô đã làm gì với Lục Tư Hân, vì sao hiện tại không Lục Tư Hân xuất hiện?

Nhưng lúc này trong lòng anh ta đang cảm thấy cực kỳ quỷ dị, cho nên bỏ qua việc hỏi Lục Đinh Ninh, tiện đà theo sát Lục Đinh Ninh rời khỏi khách sạn!

Trở lại nhà họ Lục, Lục Đinh Ninh đăng nhập MSN, gửi tin nhắn cho trợ lý đắc lực của mình ở nước F là William: Xử lý tất cả camera tại khách sạn Trác Á nước Z, sau đó gửi tất cả video đến cho tôi.

Đối phương nhanh chóng gửi tin lại: Đã rõ!

Còn về cà vạt và khăn trên người Lục Tư Hân cũng không phải bản giới hạn gì.

Cho dù Lục Tư Hân có báo án, cô còn có thể vu oan ngược lại Lục Tư Hân trộm hai thứ này của cô để vu oan cho cô?

Tóm lại, không có camera theo dõi ghi lại, Lục Đinh Ninh biết Lục Tư Hân hoàn toàn hết cách với mình.

Mà trong lúc vô tình đụng phải cô "em gái" này, còn biết được từ miệng Nguyễn Tích Nguyên mấy năm qua anh cô toàn bị em trai em gái kế bắt nạt, cũng đã cảnh báo Lục Đinh Ninh.

Có lẽ, anh cô bị bắt cóc, còn có thể do "người thân" gây ra?

Bạn nghĩ xem, dưới tình huống không biết đến sự tồn tại của Lục Đinh Ninh mà anh cô Lục Nhất Ninh lại không còn, người thừa kế của RM chính là em trai em gái mà mẹ kế cô dẫn đến rồi !

Hơn nữa theo Nguyễn Tích Nguyên nói thì nhà mẹ kế này của cô thật đúng là có thể làm ra chuyện như vậy!

Xem ra, cô phải tìm thời gian, gặp mấy người này mới được!

………..


/1822