Lão Đại Đa Năng Bị Hủy Đi Áo Choàng

Chương 19: “Đại thần” đến cùng là có bao nhiêu thần

/2217


Chương 19: “Đại thần” đến cùng là có bao nhiêu thần

Lục Miên gắt gao mím chặt môi, gật đầu một cái, gấp gáp rời khỏi phòng khách.

Cô dựa vào cửa phòng mình, lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn đi.

[Bây giờ mình đã hiểu ý cậu rồi.]

[Đúng không nào, thà không trở về còn hơn. À đúng rồi, thứ hai có đi học không ? Nhớ cậu ghê……]

[Đi.]

Lục Miên nhốt mình trong phòng, bận bịu từ trưa đến tận tối mịt, Lục Tâm Noãn trở về khi nào cô cũng không biết. Lục Tâm Noãn nói gì đó với Phó Mạn cô cũng không rõ.

Chỉ biết Phó Mạn đang đứng trước cửa phòng cô do dự một hồi lâu, cuối cùng vẫn không gõ cửa.

Cô cũng không thèm để ý, tiếp tục loay hoay với máy tính.

Dường như chỉ khi bắt đầu bận rộn, rồi lại bận rộn hơn nữa thì mới có thể xóa tan đi những cảm xúc hỗn loạn không nên có kia.

Đợi đến khi cô ngẩng đầu lên, trời cũng đã đen như mực, trong phòng một mảnh u tối.

Màu sắc gian phòng của Lục Miên rất trầm, rèm cửa sổ màu cà phê đậm, các vật phẩm trên giường như gối, chăn, ga trải giường,……đều màu xám cả, ngay cả đồ dùng trong phòng cũng là màu hạch đào đậm.

Cô lười chẳng muốn đứng lên khỏi ghế đi mở đèn, màn hình máy tính đang phát sáng nghiễm nhiên trở thành ánh sáng duy nhất trong không gian u tối này.

Cô một tay chống cằm chuyên chú nhìn màn hình máy tính, phản chiếu trên màn hình máy tính là biểu đồ chứng khoán phức tạp lộn xộn, ấy thế mà cô lại nhìn đến say sưa ngon lành.

Tay phải tựa hồ có chút nhàm chán, lại bắt đầu xoay bút.

Dường như não bộ tính toán càng nhanh thì bút trong tay cô cũng xoay càng lúc càng nhanh.

Trải qua một loạt các phép tính trong đầu, cô viết lên tờ giấy một chuỗi số hiệu cổ phiếu, vẻ mặt ung dung nhàn hạ, càng thêm vài phần hưởng thụ, dường như cô rất thích thú với quá trình tính toán này.

Lục Miên gửi tin nhắn cho Linh.

Miên: [Hôm nay mua cổ phiếu này.]

Linh: [Vẫn là 2 triệu ?]

Miên: [Ừ.]

Linh ngay lập tức làm theo, xử lý xong liền theo thường lệ gửi tin nhắn vào group chat.

Linh: [Tin mới từ đại thần: Anh ấy đã mua cổ phiếu này !]

[Ảnh chụp màn hình]

Tin nhắn này vừa phát ra, group chat ngay lập tức bùng nổ.

[Đại thần tới rồi ! grào grào grào tôi lập tức bám theo đây !]

[Từ khi vào group này, tôi liền tìm thấy con đường làm giàu ! Đại thần, xin hãy nhận của tại hạ một lạy !]

[Theo đại thần mua cổ phiếu, không cần lo lắng phải nhảy lầu muahahahaha !]

[Các bạn thân mến, đại thần dẫn lối cho chúng ta là chuyện tốt, nhưng anh ấy vẫn luôn nhấn mạnh rằng phải đi kèm lý trí, mọi người tuyệt đối không được mù quáng đem hết tiền của lao đầu vào nhá !]

[Đúng thế, ngay cả bản thân đại thần cũng chưa bao giờ mua vượt quá giới hạn kia !]

Đủ loại tin nhắn tâng bốc nịnh hót lũ lượt nhảy lên, trong nhóm phàm là những thành viên nhìn thấy tin nhắn đều đổ xô đi mua cổ phiếu này.

Có tiền thì mua nhiều, không có tiền thì mua ít, tùy sức mình mà mua.

Thực ra thì Linh rất phiền muộn, thời gian theo bên cạnh Miên ca cũng không tính là ít, nhưng từ trước tới giờ vẫn luôn không rõ tâm tư của cô.

Thông minh, nhìn xa trông rộng, lý trí.

Mỗi lần cô đều có thể tính toán chuẩn xác xu hướng tăng của các cổ phiếu một cách hoàn hảo, nhưng mỗi lần đều chỉ mua 2 triệu, không mua nhiều hơn, và mỗi lần như thế đều sẽ gửi những thông tin quý báu này vào trong group chat.

Linh cảm thấy có thể là do Miên ca lo lắng bản thân nếu quá phô trương sẽ bị người khác nhắm đến, cho nên mới khiêm tốn như vậy.

Trong nhóm chứng khoán.

Có một thành viên với ID là “Ngọc Giác, sau khi nhận được tin nhắn liền ngay lập tức đăng nhập phần mềm của sàn giao dịch chứng khoán, xuống tay mua 500 ngàn cổ phiếu.

Sau khi mua xong, cậu ta chắp hai tay sau đầu, khóe môi mang theo nụ cười khó giải thích.

Người giúp việc mang lên một cốc coca lạnh cho cậu ta, tò mò hỏi: “Giác thiếu, cậu có chuyện vui gì sao !”

Tô Giác phất phất tay, “Qua hai ngày nữa thì biết.”

Cậu ta trong lúc vô tình đã vào group chat này, vốn tưởng rằng đây chỉ là một nhóm chat khoe khoang giàu có tán gẫu về cổ phiếu thôi, ngờ đâu vào trong này vậy mà lại thấy quả ngọt.

Lần trước cậu ta ôm thái độ muốn thử một lần xem sao, nên đã nghe theo đại thần mua 200 ngàn cổ phiếu, 200 ngàn đối với cậu ta mà nói cũng chỉ tương đương với hai tháng tiền tiêu vặt mà thôi, mất thì mất, cậu ta cũng không tiếc.

Đáng khiếp sợ chính là, qua hai ngày sau, cậu ta lời được những 11 triệu. Cha mẹ và các trưởng bối trong nhà đều không ngừng tán thưởng, đều khen cậu ta có tầm nhìn xa.

Thật thần kỳ.

Cậu ta trái lại rất mong chờ, cái vị được ca ngợi là ‘đại thần’ này đến cùng là có bao nhiêu thần.


/2217