Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 350 - Chương 350

/396


Tuy cái chết của Tấn vương khiến hoàng đế đau đầu nhưng khi biết nhi tử muốn vượt ngục mà trong lòng vẫn mơ hão về ngôi vị hoàng đế, hắn coi như không có người nhi tử này cũng được.

Hoàng thượng, Tấn vương... . . . .

Hoàng công công cũng biết đây là thời điểm không thích hợp để nói nhưng hắn cũng cần hoàng đế làm chủ. Hiện tại tuy rằng tâm tình hoàng đế có chút buồn phiền nhưng Tấn vương vẫn là nhi tử của hoàng đế. Dù nói thế nào thì ý của hoàng đế vẫn là quan trọng nhất.

Đối với đứa nghịch tử kia, không cần phải để ý đến hắn. Hoàng đế lạnh lùng rên một tiếng ngồi trở lại long án (ghế vua) của mình.

Hoàng công công cũng lặng lẽ lui xuống.

Thần hi cung

Hoàng hậu vuốt bụng to của mình nằm trên giường.

Nương nương, có chuyện không hay rồi.

Nhược Phương đẩy cửa ra, nhìn hoàng hậu đang cầm một quyển sách.

Sao vậy?

Hoàng hậu ngẩng đầu để sách trên tay xuống.

Nhược Phương lặng lẽ quay về phía hoàng hậu, kề miệng vào lỗ tai nàng thì thầm vài câu.

Hoàng hậu nương nương, có phải là ngôi vị hoàng đế dành cho Dự vương chúng ta cũng đang ngày càng vững vàng rồi không?

Hoàng hậu nhếch khóe miệng cười cợt: Ngươi cũng đừng quên, ở Đông Tần quốc, vẫn còn có một hoàng tử nữa.

Thế nhưng nương nương chính là hoàng hậu, còn nàng ta chỉ là một phi tử, cũng không thấy bệ hạ sủng ái gì. Bên cạnh đó, hài tử kia còn quá nhỏ, hay là nô tỳ tìm cách tạo ra điều gì đó để bệ hạ chỉ thấy bên cạnh hắn chỉ có mỗi mình Dự Vương điện hạ. Ngôi vị hoàng đế này... . . . . .'

Hoàng hậu khoát tay nói: Hài tử kia vốn không thể uy hiếp chúng ta. Nếu nàng ta ngăn cản con đường của Dự Vương thì Bổn cung sẽ đích thân đưa nàng xuống địa ngục.” Hoàng hậu âm trầm nói.

Nhược Phương gật gù.

Tuyết Nhi vẫn chưa trở về sao?

Hoàng hậu quan tâm nhất về việc này. Tuy rằng ban đầu nàng nói với Bàng Lạc Tuyết rằng chỉ muốn khiến Dự vương an nhàn nhưng hiện tại lại không như thế. Nếu không có quyền thế thì một khi những phi tần kia được sủng ái thì ngay cả vị trí hoàng hậu của nàng cũng đều phải thoái vị.

Vương gia nói là do Bàng Quốc Công tạ thế nên nhị tiểu thư không chịu được đả kích. Vì vậy, nàng vẫn luôn ở trong phủ Bàng Quốc Công. Mà Dự vương cũng nói rồi, mỗi ngày hắn đều sẽ đến thăm Vương Phi, hai người cũng có thể ân ái.

Vậy thì tốt, còn chuyện kia tốt nhất đừng để cho ai biết. Nếu Bàng Lạc Tuyết biết thì sợ rằng Chính Dương cũng nếm mùi đau khổ.

Hoàng hậu yên tâm, mọi việc đã được nô tỳ xử lý cẩn thận, bảo đảm cả đời này bọn họ cũng không mở miệng được.

Ừm. Tại một số thời điểm, Bổn cung cũng cảm thấy có chút tàn nhẫn, có điều vào một lúc nào đó, có chút hi sinh cũng là chuyện bình thướng nhưng lần này hoàng thượng cũng quá nhẫn tâm. Việc hắn giết Bàng Quốc Công cũng khiến Bổn cung bất ngờ.

Hoàng hậu đăm chiêu nói tiếp: Tích quá nhiều nghiệp chướng cũng không tốt đối với đứa trẻ trong bụng mình.

Nương nương, đại cát đại lợi, từ xưa tới nay người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết. Nhược Phương sợ hoàng hậu phạm vào điều cấm kỵ nên sốt ruột

/396