Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 232 - Chương 232

/396




Hoàng đế vuốt mặt Vũ Dương, từ từ hôn lên mặt nàng. Khi nhìn thấy một lão nam nhân hôn một nữ nhân chỉ đáng tuổi nữ nhi mình thì ai cũng sẽ cảm thấy quái dị.

Mặc dù trong lòng Vũ Dương cảm thấy chán ghét nhưng nàng vẫn ra sức phối hợp đáp trả nụ hôn của hoàng đế, còn một tay khác lại từ từ cởi y phục trên người hoàng đế.

Bộ ngực đầy đặn dán thật chặt vào thân thể hoàng đế, nàng từ từ liếm toàn bộ thân thể của hắn khiến đôi mắt hoàng đế dần dần mờ đục. Tình dục thể hiện càng ngày càng sâu đậm, khuôn mặt cả hai người lúc này cũng phiếm hồng.

Hoàng đế nhanh chóng xé toang y phục của nàng, trong nháy mắt Vũ Dương trở nên trần trụi trước mặt hoàng đế. Nàng nắm chiếc chăn che đi thân thể mình nhưng hoàng đế vung tay lên, ném chiếc chăn xuống đất, cười lớn nói: Ái phi, hiện giờ nàng muốn tránh cũng quá muộn rồi.

Nói xong hắn cười dâm đãng, bàn tay mò mẫm trên thân thể Vũ Dương. Tiếng thở gấp cũng càng ngày càng lớn, mùi vị hoan ái tràn ngập trong phòng.

Khi tiếng rên rỉ của Hoàng đế và Vũ Dương cũng càng ngày rõ ràng thì khuôn mặt hoàng hậu cũng càng lúc càng trở nên âm trầm.

Vương công công đứng bên cạnh cũng đang thầm than thở trong lòng, có lẽ hắn cũng không giữ nổi mạng nhỏ của mình rồi.

Nhược Phương đỏ mặt đỡ hoàng hậu, nhỏ giọng nói: Nương nương, hay là chúng ta ra ngoài trước, nếu không sợ là bệ hạ sẽ trách tội.

Hoàng hậu lại lớn tiếng hét lên : Khốn kiếp.

Giọng nói hoàng hậu rất lớn khiến hoàng đế và Vũ Dương chấn động.

Thật ra Vũ Dương đã sớm phát hiện ra hoàng hậu đã tới nhưng chỉ vì nàng muốn xem thái độ của hoàng hậu khi chứng kiến cảnh hoan ái giữa nàng với hoàng đế thì sẽ như thế nào. Lại nói, hiện giờ hoàng đế đang vui vẻ, khuôn mặt không giấu được nét xuân, giờ phút này trong đầu hắn chỉ nghĩ đến thân thể của Vũ Dương chứ không còn tâm trí đâu để nghĩ về mấy chuyện khác nữa.

Giọng của hoàng hậu truyền đến phía sau rèm, Vũ Dương dịu dàng nằm trong ngực hoàng đế, làm nũng nói: Bệ hạ, hoàng hậu nương nương tới.

Sắc mặt Hoàng đế đột nhiên âm trầm, sau đó chuyển thành tức giận khiến trong lòng Vũ Dương từ từ trở nên vui vẻ. Tuy vậy nàng lại tỏ ra dáng vẻ sợ sệt, như chim nhỏ nép vào người hoàng đế.

Hoàng đế vén rèm qua một bên, nhìn thấy hoàng hậu đứng đó. Hắn ưỡn bụng nói: Hoàng hậu, nàng cũng sắp sinh mà sáng sớm lại đến viếng thăm lãnh cung này làm gì?

Hoàng hậu hành lễ nói : Nô tì bái kiến bệ hạ.

Vũ Dương vẫn đang ôm chặt hoàng đế, thận trọng nhìn hoàng hậu, đỏ mặt nói: Nô tì bái kiến hoàng hậu nương nương, nô tì không tiện hành lễ, mong nương nương lượng thứ.

Hoàng hậu hừ lạnh một tiếng, nói: Vũ Dương, ngươi thật to gan.

Hoàng hậu. Hoàng đế không vui ngắt lời nói: Nàng nên trở về cung điện trước.

Khuôn mặt Hoàng hậu càng ngày càng phẫn nộ, nàng nhìn Hoàng đế nói : Bệ hạ, người có biết người đang làm gì không?

Hoàng đế nghe thế, trên mặt cũng trở nên lúng túng.

Hắn nhìn hoàng

/396