Không Ngừng Sủng Hôn

CHƯƠNG 9.1: Tôi chắc chắn bị bôi nhọ!

/2507


CHƯƠNG 9.1: Tôi chắc chắn bị bôi nhọ!
[Đúng vậy. Những tấm ảnh này, tớ sẽ trả cho cậu mỗi tấm một nghìn tệ. Ngoài ra, tớ cũng sẽ tính thêm tiền cho cậu dựa trên lượng truy cập vào bài đăng trên trang nội bộ của trường.]
Hứa Thụy cầm điện thoại, sững sờ hồi lâu, một chữ cũng không gõ ra nổi. Cậu tin rằng Tiểu Nặc làm như vậy, nhất định là có lý do. Cố Minh Tuyết tuy không tốt đẹp gì nhưng cô đột nhiên nói chuyện tiền bạc với cậu thì là coi cậu là hạng người như thế nào đây.
Cố Nhất Nặc đợi Hứa Thụy trả lời cô. Điện thoại rất lâu không có động tĩnh, suy cho cùng thì đây cũng không phải là việc tốt đẹp gì, có thể Hứa Thụy lại suy nghĩ gì khác sao. Ngay khi cô nghĩ Hứa Thụy sẽ không trả lời nữa thì điện thoại rung lên.
[Giữa cậu và tớ còn cần nói đến chuyện tiền bạc sao, thật tổn thương quá đi. Chuyện còn lại cứ để tớ lo.]
[Mặt cười, mặt cười], Cố Nhất Nặc nhấn hai biểu tượng cảm xúc và cất điện thoại đi.
Ở bệnh viện.
Cố Minh Tuyết vừa mới tỉnh dậy, cô ta vẫn còn đang truyền nước, gương mặt nhỏ vàng vọt không có chút sinh lực nào.
Trình Thi Lệ ngồi bên cạnh vẫn chưa nguôi giận, liên tục chất vấn Cố Minh Tuyết: "Rốt cuộc sự việc là như nào? Có phải là con đã dùng thuốc quá liều không? Nếu không phải nhờ cha con ép chuyện này xuống, biến con thành người bị hại thì bây giờ con còn có thể nằm đây sao!”
Đôi lông mày của Cố Minh Tuyết nhíu lại, lộ rõ vẻ mất kiên nhẫn.
"Mẹ à, là con bị người khác hãm hại, cha con thật sự đã giải quyết ổn thỏa rồi à, sẽ không ảnh hưởng gì đến con phải không?”
“Con là người bị hại thì có thể bị ảnh hưởng gì chứ!”, Trình Thi Lệ không hài lòng nói: “Sau này bất kể con muốn làm bất cứ việc gì cũng phải bàn bạc với mẹ, những người không đàng hoàng đó, tốt nhất con nên tránh xa một chút."
Chuông điện thoại reo, Cố Minh Tuyết đưa tay tìm chiếc điện thoại, trả lời cuộc gọi một cách yếu ớt: “A lô."
“Minh Tuyết, cậu mau lên trang web của trường mà xem, ảnh của cậu bị người khác đăng lên kìa, giờ đã bị ghim ở đầu trang rồi, còn bị đăng lại trên các trang mạng xã hội khác nữa."
“Lý Tư Tư, cậu đang nói ảnh gì vậy?”, Cố Minh Tuyết không thể hiểu được.
"Cậu tự lên trang web trường mà xem đi", Lý Tư Tư vội vàng cúp máy.
Cố Minh Tuyết vừa cúp điện thoại liền lập tức mở trang web của trường ra thì liền nhìn đã thấy ngay bài đăng cực hot trên đó.
[Nữ sinh trung học dùng thuốc quá liều không kiềm chế được bản thân, lộ ảnh khiếm nhã].
Bức ảnh đầu tiên hiện ra, làm Cố Minh Tuyết cảm thấy toàn thân choáng váng.
Đây không phải là cô ta sao? Mỗi bức ảnh này đều rõ nét như vậy, mặc dù chúng đều được chụp ở một góc độ nhưng mỗi bức ảnh đều không giống nhau, tưởng chừng như là ảnh rất rõ nét cận cảnh.
"Aaa!", Cố Minh Tuyết kêu thất thanh ném điện thoại đi, ôm đầu khóc nức nở.
Trình Thi Lệ nhặt điện thoại lên, nhìn thấy bức ảnh ấy, bà ta giận đến run người. Những bức ảnh này rốt cuộc là do ai phát tán vậy, ngay cả những bức ảnh bán khỏa thân cũng không tha.
"Mẹ, con phải làm sao đây, con phải làm sao đây, có phải là có người cố ý bôi nhọ con sau lưng không, có phải hình tượng của con hoàn toàn bị hủy hoại rồi không?”
“Đừng khóc, có mẹ đây rồi, để mẹ nghĩ cách.”, Trình Thi Lệ nhẹ nhàng an ủi cô ta: “Mẹ đi ra ngoài một chút, làm dịu yên chuyện này trước đã rồi tính sau.”
"Dạ.", Cố Minh Tuyết gật gật đầu.
Cô ta nghĩ mãi cũng không ra, tại sao mình lại có thể uống phải ly nước trái cây đó. Cô ta không thể nào lấy nhầm được, hơn nữa còn có thuốc giấu trong người của Cố Nhất Nặc, những chuyện này chắc chắn không thể là một sự trùng hợp được. Chẳng lẽ Cố Nhất Nặc đã biết hết thảy trước khi sự việc xảy ra sao.
Sinh nhật của cô ta và Cố Nhất Nặc chỉ cách nhau hơn một tháng. Nếu không phải do thời gian cách hơn một tháng này, thì người được gả vào Lục gia sẽ là cô ta. Cô ta phải hủy hoại Cố Nhất Nặc vì Cố Nhất Nặc đã cướp đi mọi thứ vốn dĩ thuộc về cô ta. Lần này, để cho Cố Nhất Nặc thoát được, lần sau, Cố Nhất Nặc sẽ không gặp được may mắn như thế nữa.

/2507