Không Ngừng Sủng Hôn

CHƯƠNG 8.2: Cô phải cưới một lão già?

/2507


CHƯƠNG 8.2: Cô phải cưới một lão già?
"Tiểu Nặc, cậu thực sự đính hôn rồi à. Tớ thấy cậu cả nhà họ Lục đó hình như hơn cậu rất nhiều tuổi. Có phải là cha cậu sắp xếp để cậu cưới một lão già như vậy không.”
Đây là lần đầu tiên Cố Nhất Nặc nghe thấy ai đó gọi Lục Dĩ Thừa là lão già như vậy.
"Cậu đã đến dự bữa tiệc sinh nhật của tớ hả."
“Là đối tác làm ăn mới của cha cậu, cả gia đình tớ đều may mắn có dịp tới dự bữa tiệc sinh nhật của cậu, nhưng không có cơ hội nói chuyện với cậu.”
Hứa Thụy còn chuẩn bị cả quà sinh nhật nhưng cũng không có cơ hội tặng cho Nhất Nặc.
"Những chuyện xảy ra trong bữa tiệc sinh nhật cậu đều thấy hết rồi?"
"Ý cậu là em gái cậu, Cố Minh Tuyết hả?"
"Ừ."
"Tớ thấy hết. Cô ta thường ngày giao du với những người đó thì cũng khó tránh khỏi, chỉ cần cô ta không làm ảnh hưởng tới cậu là được." Giọng điệu của Hứa Thụy có chút chán ghét.
Cố Nhất Nặc hơi giật mình, hóa ra Hứa Thụy vốn dĩ luôn biết Cố Minh Tuyết là người như thế nào.
Kiếp trước, Cố Minh Tuyết đăng ảnh chụp trong bữa tiệc sinh nhật của cô lên trang web của trường.
Chỉ trong vòng một giờ, nó đã lan rộng khắp trường khiến cho cô không có cách nào đến trường được nữa, chỉ có thể học ở nhà. Thậm chí khi cô vừa bước ra khỏi cửa là đều cảm thấy có người đang chỉ chỉ trỏ trỏ phía mình.
Về sau cô nghe nói rằng tất cả những bức ảnh đó đều đã được thay thế. Trang web của trường đã bị hacker tấn công và bị tê liệt cả tuần lễ. Không lẽ việc này là do Hứa Thụy làm sao.
"Cậu có chụp ảnh lại phải không", Cố Nhất Nặc nhìn Hứa Thụy.
Hứa Thụy lúng túng cười, "Tiểu Nặc, cậu coi tớ người thế nào vậy, tớ lại có thể làm như vậy sao."
Cố Nhất Nặc tiếp tục nhìn cậu chằm chằm không nói một lời.
"Cái đó, có rất nhiều người trong bữa tiệc, những người khác còn chụp nhiều ảnh hơn mà."
"Cậu thừa nhận rồi ư", Cố Nhất Nặc cười cười.
"Tớ chỉ chụp có vài tấm thôi."
“Đưa điện thoại cho tớ.”
Cố Nhất Nặc đưa tay ra. Hứa Thụy mở khóa điện thoại và đặt vào tay Cố Nhất Nặc.
Cô mở album ảnh ra, trong đó có hàng chục bức ảnh của Cố Minh Tuyết, mỗi bức đều là ảnh cận cảnh với độ nét cao, không hề lặp lại. Vậy mà Hứa Thụy còn nói chỉ chụp vài tấm.
"Tiểu Nặc, tớ biết, Minh Tuyết là em gái cậu. Tớ chụp những bức ảnh này chỉ để đề phòng thôi". Cậu luôn cảm thấy Cố Minh Tuyết có ý đồ xấu với Tiểu Nặc.
"Chuyển những bức ảnh này cho tớ đi."
“Hả, tớ chuyển ngay đây.”
Hứa Thụy hơi sửng sốt, mở WeChat ra, gửi tất cả cho Cố Nhất Nặc.
Mặc dù nhà trường có quy định cấm không được mang điện thoại di động nhưng vẫn có nhiều học sinh lén lút mang điện thoại vào trường, không ngăn cấm được.
Giờ giải lao giữa giờ, nhiều học sinh lén cầm điện thoại di động lên, trên trang của trường vừa đăng tải một tin mới. Họ mở ra xem, phút chốc như ong vỡ tổ.
Đây không phải là Cố Minh Tuyết sao?
Từng bức ảnh với độ nét cao, không một góc chết được phơi bày ra trước mắt mọi người.
Họ càng kéo xuống xem, càng kích thích.
Thực sự quá kích động.
Không ngờ Cố Minh Tuyết thường ngày cao quý và thuần khiết lại ăn chơi trác táng như vậy.
Hứa Thụy cầm điện thoại trên tay, cậu cũng lướt đến bài đăng này. Đây không phải chính là những bức ảnh cậu chụp sao.
Cậu nhìn về phía Cố Nhất Nặc, thấy cô đang ngồi điềm tĩnh trên ghế, ánh nắng chiếu lên người cô, trông mềm mại và xinh đẹp khó tả.
Có phải cô không, có phải cô đăng những bức ảnh này lên mạng nội bộ của trường không. Cậu nhấc điện thoại và gửi một tin nhắn:
[Tiểu Nặc, bài viết đó là cậu đăng lên à?].
Ngay lập tức, thông báo tin nhắn của điện thoại vang lên.

/2507