Khóa Học Bổ Túc - Sắc

Chương 8: Cặp ngực bị anh vừa đánh vừa xoa.

/44


Chương 8: Cặp ngực bị anh vừa đánh vừa xoa.

 

            Chu Từ dừng lại bước chân, cô lắc đầu nhỏ giọng phản kháng: "Không,... Em không muốn."

 

            Tiết Kiệu nhìn cô cười như không cười, ánh mắt anh nhàn nhạt. Anh không nói lời nào, Chu Từ bị anh nhìn đến rét run hai chân mềm nhũn. Cô từ từ bước vào, khóa cửa lại.

 

            Tiết Kiệu nở nụ cười ôn hòa nói: "Ngoan lắm."

 

            Anh hướng về phía cô vẫy tay.

 

            Đôi chân thon dài thẳng tắp của cô gái nhỏ, được quần thể dục bao bọc. Ở eo cô thắt nở con bướm, chỉ cần khéo nhẹ sẽ tuột. Anh không vội vàng cỡi quần của cô, ngón tay lạnh lẽo cách mấy lớp vải sờ tiểu huyệt.

 

            "Thầy... Thầy ơi, đừng___"

 

            Giọng Chu Từ run rẩy, bả vai bị người ta hung hăng ấn trên cửa kính.

 

            Văn phòng của Tiết Kiệu ở lầu 5, có cửa sổ lớn, đối diện là sân thể dục. Bây giờ bạn học của cô đang ở trên sân thể dục, bọn họ bắt đầu khởi động. m thanh ầm ĩ truyền đến từ sau lưng.

 

            Sống lưng gầy yếu của cô dán sát cửa kính lạnh băng. Cô hốt hoảng kẹp chặt chân, nào ngờ lại vô tình kẹp luôn bàn tay anh ở giữa.

 

            "Vẫn chưa sưng lên." Tiết Kiệu sau khi sờ tỉ mỉ đưa ra kết luận, ngón tay anh chìa ra trước mặt cô: "Nhưng tại sao lại ướt, em đang suy nghĩ cái gì?"

 

            Chu Từ nắm chặt lưng quần, ngửa đầu nhìn anh bằng đội mắt đỏ ửng.

 

            "Bài thi có thể tự mình làm xong sao?"

 

            Cô gật đầu trong vô thức, anh kéo bài thi đến. Trong tay anh là một cây bút đỏ: "Em muốn tự mình cỡi áo, hay là cần tôi giúp em?"

 

            Trong mắt cô tràn ngập nước mắt, cô run rẩy cởi áo. Áo ngực màu lam nhạt hiện ra, Tiết Kiệu dùng ánh mắt ra lệnh ý bảo cô tiếp tục.

 

            Cô cúi đầu, sống lưng mềm yếu dán sát cửa kính. Cặp ngực trắng nõn bại lộ trong không khí, run lên nhè nhẹ.

 

            Tiết Kiệu nhéo núm vú, đưa bài thi đến trước mặt cô. Từ bài từng bài giảng hết cho cô nghe, Chu Từ một chữ cũng không thể tiếp thu. Bàn tay của anh vẫn nắm núm vú, anh dùng lực kéo mạnh. Núm vú bị anh chơi đùa cứng lên, bên dưới cũng chảy rất nhiều dâm thủy.

 

            Tiết Kiệu lật bài thi qua trang khác, cười như không cười: "Chu Từ, sao em có thể dễ dàng chảy nước như vậy?"

 

            Giọng nói của anh lạnh tanh: "Càng chưa nói đến bên trong? Có phải sẽ toàn là nước, khi tôi cắm vào nước sẽ chảy không ngừng?"

 

            Chu Từ cắn môi không cho bản thân khóc ra tiếng, cả người đáng thương co rúm. Nữa người trên bị anh giữ chặt, mặc cho anh thô bạo trêu đùa ngực cô.

 

            "Bài này sai rồi."

 

            Tiết Kiệu cầm bút trong tay, nhẹ nhàng viết đáp án: "Có biết bản thân sai chỗ nào không?"

 

            "Là điện giải trong... m... I-on... m hướng dương... Dương rất linh động." Chu Từ lắp bắp trả lời

 

            Người đàn ông gật đầu một cái, sau đó một tay anh nâng ngực cô lên. Núm vú ở trong tay anh bị vân vê đủ kiểu, anh dùng cây bút đỏ trong tay vẽ lên đó một bông hoa.

 

            "A___"

 

            Thịt non mềm mại bị đầu bút kích thích, Chu Từ ức chế không được bật ra tiếng hét. Cô lùi về sau muốn bỏ trốn, nhưng bánh bao bị anh bóp chặt không buông: "Tập trung xem bài."

 

            Chu Từ vừa làm bài vừa thất thần, sai không ít bài. Ngực còn bị anh hung hăng xoa nắn, cặp ngực trắng nõn biến thành đủ loại hình dạng.

 

            Thấy cô có ý định phản kháng, người đàn ông vẻ mặt ôn nhu. Giữ chặt eo cô, kéo quần cô xuống tận đầu gối. Anh thô bạo đánh vài cái lên mông cô, bờ mông in rõ dấu tay. Anh vuốt ve dấu tay trên mông cô: "Nơi này còn lưu lại dấu vết___chỗ này của em rất tuyệt."

 

            Anh dùng sức đè cô trên cửa kính, ngực bị chèn ép thành đủ loại hình dạng. Cánh tay trắng nõn chống ở bên sườn, cô chỉ hơi nghiêng đầu đã có thể nhìn thấy các bạn học đang vui đùa trên sân.

 

            Sau lưng cô, người đàn ông giọng nói dịu dàng nhưng động tác thô bạo. Điên cuồng đánh mông cô: "Có nghe lời không?"

 

            Người phía sau buông cô ra, cơ thể cô trượt dài xuống theo tấm kính. Cô quỳ trên mặt đất, quần vẫn chưa được kéo lên. Cặp mông hoàn toàn bại lộ trước mắt anh. Người đàn ông ngồi xuống biểu tình ôn hòa nhìn cô gái nhỏ đáng thương, không chút động lòng. Thô lỗ nắm lấy ngực cô vẽ một bông hoa hồng đỏ rực lên đó.

 

            Hai chân cô xụi lơ ngã trên mặt đất, bên dưới dâm thủy không ngừng chảy ra, đọng lại trên mặt đất. Nước mắt của cô từng giọt rơi xuống, đôi mắt đẫm lệ thất thần nhìn bài thi.

 

            Tiết Kiệu giọng nói bình đạm giải thích cho cô, thuận tay vỗ lên bụng cô một cái: "Được rồi, lại đây đi. Thầy giúp em ký tên."

 

            Cô chết lặng ghé sát người qua, Tiết Kiệu không biết từ đâu lấy ra cây bút marker. Ở giữa rãnh ngực của cô chậm rãi viết ra ba chữ "đã phê duyệt."

 

            Ngòi bút marker ướt át, xẹt qua ngực mang lại cảm giác tê dại. Màu đỏ thẩm đối lập hoàn toàn với màu trắng tinh của làn da. Sắc tình đến cùng cực.

 

            Bài thi một lần nữa được trả về tay Chu Từ. Đôi môi tái nhợt, cô chống tay trên mặt đất muốn đứng lên rời khỏi chỗ này. Bất ngờ bị người ta ôm chặt, người đàn ông để cô ngồi giữa hai chân anh. Để cô vòng chân qua eo anh, cặp ngực non nớt nhẹ nhàng cọ qua đầu vai anh.

 

            Tiết Kiệu vỗ ngực cô hài lòng, ánh mắt anh nghiền ngẫm dòng chữ trên ngực cô. Sau đó cực kỳ thô bạo, búng núm vú của cô.

 

 

 

            ------oOo------


/44