Kế Sách Theo Đuổi Phu Quân Sau Khi Sống Lại

Chương 40 - Chương 40

/52


Trong đầu Triệu Á Thanh sắp xếp lại tin tức đã lừa gạt được từ trong miệng của Lâm Thư, nửa tin nửa ngờ lời của nàng. Mặc dù không hiểu nổi vì sao nàng lại có một phần ký ức ở cùng hắn ta mà trong đầu hắn ta lại không có, điều này làm cho Triệu Á Thanh nghi ngờ không hiểu. Nhưng điều đó không ảnh hưởng đến ý định lợi dụng nàng của hắn ta. Hắn ta vốn muốn tìm một nữ nhân có bối cảnh thâm sâu làm trợ thủ, mặc dù Đỗ gia có chút thế lực, nhưng so sánh với gia tộc Lâm gia thì vẫn là suy tàn hạ phong, kém một khoảng lớn.

Nếu như Lâm Thư thật sự gả cho hắn ta, dựa vào thế lực của Lâm gia, nhất định sẽ mang đến cho hắn ta không ít lợi ích. Hơn nữa, thoạt nhìn Lâm Thư này chính là một kẻ ngốc, dễ lừa, so với nữ nhân có tâm cơ như Đỗ Linh Nguyệt thì dễ khống chế hơn nhiều. Triệu Á Thanh tính toán tỉ mỉ một phen, nói vài lời đường mật với nàng, rồi mới thả nàng về.

Lâm Thư biến mất trong khoảng thời gian này, lại khiến các ca ca của nàng vội muốn chết. Lâm Kỳ tra xét xong danh sách, lúc tới tìm người chỉ thấy được Lâm Ngọc, Lâm Thư và Lâm Sóc đều không ở đây, trong lòng có một dự cảm xấu. Kéo kéo tóc Lâm Ngọc, sắc mặt Lâm Kỳ khó coi mở miệng hỏi: Đại ca và Thư nhi đâu?

Đại ca đi mua đồ cho Thư nhi, Thư nhi vẫn ở bên cạnh ta.... Lâm Ngọc bất mãn ngẩng đầu, lúc nhắc đến Lâm Thư thì đầu xoay vài cái, phát hiện Lâm Thư đã biến mất, lập tức mất đi hứng trí đoán đố đèn.

Nhìn sắc mặt của Lâm Ngọc, hắn đã biết xảy ra chuyện gì rồi, hung ác trừng Lâm Ngọc một cái, Lâm Kỳ nói: Còn không mau chia ra đi tìm Thư nhi!

Nếu nói Lâm Ngọc sợ nhất là ai thì trừ Lâm Kỳ ra sẽ chẳng còn ai khác. Mặc dù hai người họ là song bào thai, nhưng Lâm Ngọc không hề đoán được suy nghĩ của Lâm Kỳ dù chỉ một chút. Chỉ là, ngược lại hắn có thể cảm nhận được cơn giận của Lâm Kỳ, biết rõ kết quả khi đệ đệ tức giận. Gật đầu đáp một tiếng, Lâm Ngọc lập tức bỏ câu đố trong tay rồi đi tìm Lâm Thư.

Hai huynh đệ tìm kiếm hồi lâu, mới thấy Lâm Thư đi ra từ một nơi vắng vẻ.

Thư nhi! Muội đi đâu hả! Sao không nghe lời, mò mẫm chạy loạn gì đây! Lâm Ngọc thở hổn hển nhìn Lâm Thư.

Lâm Kỳ đi vòng quanh nàng kiểm tra một lần, không phát hiện bị tổn thương gì, tạm thời thở phào nhẹ nhõm.--;;ll;l;q;;;d,,..o,,nn=-= Liếc nhìn Lâm Ngọc, ánh mắt muốn hắn câm miệng. Nhìn sắc mặt muội muội hơi bất thường, Lâm Kỳ dịu dàng mở miệng nói: Thư nhi chơi đã chưa? Chơi đã rồi thì chúng ta trở về thôi. Ra ngoài hồi lâu, tổ mẫu và mẫu thân ở nhà sẽ nóng lòng chờ đợi.

Lâm Thư thờ ơ gật đầu, cúi đầu bước đi. Chiếc mũ rộng che mất nửa gương mặt, làm cho người ta không nhìn ra ánh mắt của nàng. Lâm Ngọc còn muốn nói Lâm Thư mấy câu, nhưng nhận được ánh mắt cảnh cáo của Lâm Kỳ, không cam lòng bĩu môi.

Lúc Lâm Sóc mua xâu mứt quả về, đã cảm thấy không khí kỳ quái. Nhìn muội muội cúi đầu nên hắn không đoán ra nàng như thế nào. Đưa xâu mứt quả cho nàng, hắn cười nói: Thư nhi, mứt quả đây, muội nếm thử một chút đi!

Lâm Thư giơ tay lên nhận lấy, cầm ở trong tay không có ăn ngay, hờ hững tiếp tục đi. Thấy cảm xúc của nàng không tốt, Lâm Sóc cũng không dám hỏi nhiều. Huynh đệ ba người an tĩnh hộ tống nàng trở về phủ.

Cách phủ Định Quốc Công còn một đoạn đường, Lâm Thư đột nhiên ngừng bước chân.

Sao vậy, Thư nhi? Lâm Sóc hỏi.

Đại ca, nhị ca, tam ca, muội nhớ ra rồi. Nàng quay đầu ngước mắt nhìn ba vị ca ca.

Trong lòng Lâm Kỳ đánh tiếng lộp bộp, mặt không đổi sắc hỏi: Sực nhớ ra gì đó hả?

Muội, muội nhớ ra ai đã từng du ngoạn vơi mình ở tháp Lung Linh rồi.

Trong lòng nàng có một cảm giác rất kỳ quái. Tuy rằng tràn ngập trong đầu là ký ức nàng và Triệu Á Thanh quen biết rồi yêu nhau, nhưng nàng lại có một sự phòng bị khó hiểu với người này.-..;;;.//ll...qq...d,o,,,nnnn-== Đêm nay, lúc nàng ở cùng Triệu Á Thanh liền phát hiện ra, nhưng nàng lại giấu ở đáy lòng, không có biểu hiện ra. Vấn đề mà hắn ta dò hỏi nàng, về chuyện của Lâm gia, nàng đều trả lời qua loa, tùy tiện.

Là ai? Thân ở chỗ tối, không ai thấy rõ sắc mặt của Lâm Kỳ.

Ừm, là người mà muội phải gả cho, là Cửu hoàng tử Triệu Á Thanh. Lâm Thư cảm thấy muốn thuyết phục người nhà đồng ý cho nàng và Triệu Á Thanh thành thân, trước tiên cần phải xuống tay từ mấy vị ca ca của nàng mới được.

Lời vừa nói ra, khiến ba huynh đệ Lâm Sóc, Lâm Kỳ, Lâm Ngọc đều kinh hãi. Người mà muội muội của bọn hắn phải gả là Cửu hoàng tử sao? Cửu hoàng tử từng theo Lâm Thư du ngoạn ở tháp Lung Linh ư? Món lời này vậy mà rớt trúng muội muội của bọn hắn hả! Lượng tin tức quá lớn, làm cho người ta nhất thời không kịp xoay sở.

Lâm Sóc, Lâm Ngọc trợn mắt há hốc mồm, nhất thời không phản ứng kịp. Lâm Kỳ hoàn hồn đầu tiên, nhíu mày suy nghĩ sâu xa. Không phải muội muội có ý với Hàn Lạc Tuyển sao? Sao lại mọc ra một Cửu hoàng tử Triệu Á Thanh chứ? Lâm Thư vẫn quấn lấy Hàn Lạc Tuyển, tại sao lại có cơ hội đến tháp Lung Linh du ngoạn với Triệu Á Thanh chứ? Hơn nữa lại còn muốn gả đi nữa! Đây quả thực là không thể nói lý, rốt cuộc trong đó có chuyện gì mà hắn không biết chứ?

Thư nhi, muội đã suy nghĩ kỹ chưa? Lập thất


/52