Hôn Nhân Chọc Cười: Vợ Mới Của Tư Thiếu

Chương 1.2: Người chồng mới, Tư Dận Diễn

/1126


Chương 1.2: Người chồng mới, Tư Dận Diễn

Nhưng chuyện trên đời có rất nhiều điều bất ngờ. Người đàn ông đứng thẳng xoay người, từ trên cao nhìn xuống, không nghi ngờ gì mà lên tiếng: “Giấy tờ của em ở chỗ tôi, đi thôi!”

Diệp An Cửu vốn tưởng mình sẽ chán ghét và giở trò cáu kỉnh. Cô xuống xe đi theo người đàn ông lên bậc thềm, ánh mắt nhìn bóng lưng anh. Đôi chân anh thon dài thẳng tắp, vai rộng eo hẹp, đi đứng dạn dĩ, bóng lưng thẳng và thoải mái, rắn chắc khiến người ta xiêu lòng.

2 người bước vào phòng chụp ảnh, nhiếp ảnh gia nhìn thấy đôi mắt sáng rỡ của cả 2, diện mạo của 2 người thật sự rất hiếm thấy, giống như minh tinh bước ra từ trong tivi vậy. Nhưng khí thế của 2 người rõ ràng không đối phó, ngay cả người xem cũng cảm thấy ngượng ngùng.

Nhiếp ảnh gia bất đắc dĩ lên tiếng: “2 người có chắc là muốn kết hôn không vậy? Có thể đứng hơi gần nhau một chút được không? Thân mật, ân ái đó, hiểu không?”

Diệp An Cửu nhìn xuống khoảng cách giữa 2 người chưa tới 10cm, cô tỏ ra bối rối.

Đột nhiên, một cánh tay dài ôm lấy cô từ phía sau. Cả người của Diệp An Cửu bị kéo qua, lúc cô ngơ ngác thì nhiếp ảnh gia nhấn nút: “OK!”

Hơi thở của người đàn ông phải vào chóp mũi, giống như khí chất của anh, trong trẻo và sạch sẽ. Hơi thở chỉ có ở người đàn ông, xen lẫn hoóc-môn mạnh mẽ. Dù cho cô kiên định nhưng cũng không cách nào từ chối sức hút từ trường nam nữ này.

Diệp An Cửu không thể chấp nhận sự tiếp xúc thể xác của người khác giới. Nhưng nếu đối phương là người lạ, vả lại còn là người lạ lần đầu tiên gặp nhau thì đã muốn kết hôn với cô, cho dù dựa gần thì cảm giác mờ ám thân mật, thật ra cô cũng có vẻ không cách nào chấp nhận được.

Tuy còn chưa chờ cô giãy giụa thì đối phương đã buông tay trước. Tốc độ giống như chỉ hơn một giây là sẽ bị nhiễm virus vậy, cảm giác ghét bỏ triệt để. Diệp An Cửu cảm thấy mình bị đả kích, sự quyến rũ của cô bị mất giá ư?

Cầm lấy tấm ảnh, từng bước điền thông tin. Lúc viết xong thì cô đưa qua, Diệp An Cửu khựng lại, giọng lạnh lùng và mềm mại chỉ thuộc về nữ chính: “Anh à! Tôi có thể hỏi anh vài câu được không?”

Người đàn ông nhẹ nhàng nhìn sang, ánh mắt có vẻ lạnh lùng lộ vẻ bao dung mà cô không nhìn thấu: “Em nói đi!”

“Tại sao anh phải kết hôn với tôi?”

“Tuổi đã tới, cần một người vợ!”

“Nguyên nhân anh chọn tôi là gì?”

Người đàn ông lại nhìn cô, ánh mắt lạnh như muốn tiến sát vào sâu trong đôi mắt cô: “Nhìn thuận mắt!”

Diệp An Cửu: “…”

Vậy ra cô hỏi một đống chuyện vô nghĩa sao?

“Câu hỏi cuối cùng… anh là quân nhân hả?”

“Đúng!”

Từ nhỏ Diệp An Cửu đã có một chấp nhiệm, chấp niệm đối với quân nhân.

Đưa thông tin ra, quẹt thẻ trả tiền, vừa ấn xuống thì 2 quyển sổ đỏ được đưa ra. Diệp An Cửu cầm lấy của mình rồi lật xem, vừa nhìn thì thấy cái tên xa lạ đó: Tư Dận Diễn!

Người chồng mới của cô…


/1126