Hoàng Thượng Vạn Tuế

Chương 88 - Chương 88

/113


Đến thời điểm chuẩn bị hết năm thứ hai đại học, cô giáo chủ nhiệm gọi Tống Hiểu Hoa tới, ý tứ đại khái là hàng năm trong trường sẽ có đợt trao đổi cho học sinh ra nước ngoài học tập, hỏi cô có muốn đi hay không.

Tống Hiểu Hoa kinh ngạc, bình thường danh ngạch loại này sẽ ưu tiên cho khoa chính quy, nhưng lần này lại rơi vào đầu cô.

Cô cũng chưa trả lời ngay, nói còn muốn suy nghĩ thêm, cô chủ nhiệm cho hay đến tháng 11 của năm ba sẽ đi, để cô căn nhắc kỹ trước khi tới lúc đó.

Tống Hiểu Hoa gật đầu, sau đó trở về, bên trong túc xá hai nguời cùng đồng thanh nói: Cậu bị ngốc hả? Nếu là chúng tớ sẽ lập tức đồng ý.

Tống Hiểu Hoa nói: Ba mẹ tớ tới bây giờ vẫn luôn không nỡ để tớ đi xa, lúc tới đây học mẹ tớ đã khóc rất nhiều, nếu như ra nước ngoài không biết bà sẽ như thế nào?

Cậu cũng không phải là đi cả đời tối đa chỉ ba, bốn năm, đến lúc trở lại cậu và chúng tớ hoàn toàn không cùng một đắng cấp, được học ở bên đó thật tốt nha.

Điều làm Tống Hiểu Hoa chần chờ còn một nguyên nhân khác, chính là Thẩm Cảnh.

Nếu như cô đi, thì khoảng thời gian rất dài đó sẽ không thể nhìn thấy Thẩm Cảnh, bọn họ chùng nhau lớn lên từ nhỏ, cô thật không muốn rời đi.

Chuyện này cô cần suy nghĩ nhiều hơn mới có thể ra quyết định.

Chỉ là nghỉ hè xong, bước vào năm ba đại học, trong trường học bắt đầu lựa chọn học sinh tham gia cuộc thi tài năng toàn quốc, các học sinh tiêu biểu được cử làm đại diện, Tống Hiểu Hoa được giáo viên chủ nhiệm đề cử.

Vậy mà, trong lớp những người khác bao gồm cả Phương Lộ đều không mấy vui mừng, dù sao cuộc thi lần này phần thưởng có thể lên tới mười vạn tệ, không ít học sinh đều mơ ước được tham gia, nhưng danh ngạch có hạn.

Ballet chuyên nghiệp, chỉ có thể chọn lựa hai nguời tham gia, bất luận là học sinh mới hay học sinh cũ đều tranh nhau tham gia.

Tống Hiểu Hoa có thể được giáo viên chủ nhiệm đề cử, đối với những người khác mà nói, họ tự nhiên sẽ cảm thấy không công bằng.

Chủ nhiệm lớp thấy vậy, cũng không có biện pháp, chỉ có thể để Tống Hiểu Hoa tự mình ghi danh, sau đó cùng mọi người cạnh tranh danh ngạch, lấy thực lực của mình ra nói chuyện.

Đấu vòng loại, giảng viên liếc mắt nhìn Tống Hiểu Hoa, cô lên múa còn chưa tới một phút liền chấm cho cô qua, trong lớp có quá nửa bị loại, Lưu Giai Lệ và Trương Nhạc cũng được cho qua, Phương Lộ cũng được vào.

Ở trong lớp ngoại trừ Tống Hiểu Hoa ra thì Phương Lộ cũng coi như là có kỹ năng múa tốt nhất, cho dù nhân phẩm không thực sự tốt, nhưng giảng viên cũng không nhìn đến cái đó, tất nhiên sẽ qua.

Đại khái tầm khoảng năm mươi mấy người được chọn vào, sau đó sẽ tham gia đấu bán kết, từ đó chọn ra mười người, lại từ trong mười người chọn hai nguời đại diện cho nhà trường tham gia cuộc thi.

Nói thật ai cũng cảm giác mình sẽ bị loại, Lưu Giai Lệ và Trương Nhạc đã thấy thỏa mãn, bình thường ở trong lớp năng lực của họ cũng không được tính là cao, có thể có thành tích như bây giờ, họ cũng không cầu thêm gì, ngược lại họ kỳ vọng rất nhiều vào Tống Hiểu Hoa, mặc kệ có thể hay không, Tống Hiểu Hoa nhất định phải mamg được giải nhất về.

Bị giảng viên và các bạn mong đợi Tống Hiểu Hoa tăng thêm cường độ tập luyện cho mình.

Còn Phương Lộ kể từ ngày chia tay bạn trai, rất nhanh lại cùng một người đang ông đã có công việc ở bên ngoài mập mờ với nhau, Phương Lộ


/113