Hoàng Thượng Vạn Tuế

Chương 85 - Chương 85

/113


Thẩm Cảnh đi theo ông chủ tới buổi đấu giá, anh cũng không nghĩ sẽ mang tác phẩm của mình ra bán đấu giá, chủ yếu là tới tham khảo thị trường một lần cho biết, ông chủ rất thưởng thức anh, có ý muốn bồi dưỡng anh, cho nên dẫn anh đi long vòng giới thiệu anh với những người ông quen biết muốn thông qua cơ hội lần này giúp Thẩm Cảnh tăng mối quan hệ.

Ông chủ muốn Thẩm Cảnh ăn mặc chỉnh chu, Thẩm Cảnh cũng không nghĩ nhiều, mặc một bộ âu phục.

Ông chủ thở dài nói: Quả nhiên vóc dáng đẹp thì mặc cái gì cũng có thể nhìn ra quý khí, so với những người hôm nay ta giới thiệu cho cháu nói chuyện, vẫn là thấy cháu trông vừa mắt nhất!

Thẩm Cảnh: . . . Ông chủ, ông nói thế là muốn để cho cháu thấy tự mãn sao?

Ông chủ liếc mắt nhìn Thẩm Cảnh, nói: Cứ thỏa mãn đi, cháu tối thiểu còn có mặt mũi có thể tự mãn, năm đó ta muốn tự mãn cũng không được.

Thẩm Cảnh cúi đầu, nói: Cháu hiểu rồi.

Nếu đã là buổi đấu giá, đương nhiên không chỉ có tranh vẽ ..., còn có Ngọc Thạch đồ sứ rất nhiều, Ông chủ bán đấu giá hai bức tranh, một bức của mình vẽ, một bức do Thẩm Cảnh vẽ, chỉ là ngươi bán ra có người mua lại hay không, còn phải xem chính bản thân ngươi.

Đi theo Ông chủ tiến vào trong hội trường, người gác cửa cửa nhìn thấy Ông chủ thì tỏ ra cực kỳ quen thuộc nói: Sao hôm nay ngài lại tới? Không phải lần trước có nói sau này sẽ không bao giờ tham dự mấy loại chuyện lặt vặt này nữa sao?

Ông chủ nhún vai, nói: Chung quy, ta cũng phải dẫn người mới tới quan sát một chút.

Người này liền nhìn sang phía Thẩm Cảnh đang đứng bên cạnh Ông chủ, xem xét cẩn thận một phen, sau đó nói: Đây chính là người mà thời gian trước ở trong hội được gọi Hoàng đế .

Bởi vì danh hiệu của Thẩm Cảnh là Phạt Võ Vương, sau nay lại có vài người gọi anh như vậy, nên hiện tại liền có danh hiệu Hoàng đế, nhưng ý tứ lúc đầu đến tám phần cũng không phải ca ngợi.

Thật là một nhân tài. Người gác cửa nói.

Ông chủ vỗ vỗ bả vai Thẩm Cảnh, nói: Đầu năm nay không phải là đang lưu hành tiểu thịt tươi sao? Thẩm Cảnh tài mạo song toàn, ở trong đám người này không phải càng cảm thấy rất được ưa chuộng sao?

Người gác cửa cười nói: Quả thật như thế.

Ông chủ cho người hầu bàn một chút tiền boa, hai nguời liền tiến


/113