Hào Môn Đoạt Yêu: Bảo Bối Bé Nhỏ Của Quân Thiếu

Chương 11. Lần đầu gặp mặt (11)

/1370


Chương 11. Lần đầu gặp mặt (11)

 

Khuôn mặt nhỏ chỉ khoảng chừng lòng bàn tay anh, đỏ ửng, không bị đồ trang điểm che lấp, nhìn qua giống như học sinh!

 

Ánh mắt Long Kình Thiên sâu thẳm, sau khi trang điểm, đối phương nhìn như sinh viên hai mươi mấy tuổi, lại thêm thân hình cao gầy của cô khiến anh căn bản không nghĩ tới dáng vẻ của cô lại non nớt như vậy.

 

Dù đầu óc cô có chút mơ hồ, nhưng ba chữ "Tắm sạch sẽ" này ý tứ lại rõ ràng, thậm chí cô còn có thể nghe ra sự chán ghét của Long Kình Thiên đối với cô.

 

Mẹ nó! Giả vờ thanh cao cái gì!

 

Mạc Cửu nổi giận, thói quen của cô chính là càng tức giận càng mỉm cười, tuy dưới tác dụng của thuốc nụ cười kia có chút cứng ngắc nhưng cũng không ảnh hưởng đến cô nói chuyện.

 

"Tôi nói này ông chú, làm gái cũng có tôn nghiêm của mình. Với lại đây là xã hội pháp trị, con người bình đẳng, chú chê tôi bẩn, tôi còn chê chú bẩn đấy! Chú có cần đi tắm một chút không? Ưm..."

 

Lời vừa nói xong cô liền cảm giác cái cằm tê rần, sức lực bàn tay kia lớn đến mức khiến Mạc Cửu cảm giác xương cốt cũng sắp nát rồi!

 

"Đã từng hầu hạ mấy người rồi?" Ngữ khí cao thượng, bá đạo lại lạnh lùng khiến Mạc Cửu chửi thầm trong bụng.

 

Liên quan gì đến anh chứ!

 

Nhưng lời này Mạc Cửu không dám nói, cô dám khẳng định, giờ phút này nếu cô xúc phạm người đàn ông này, anh ta sẽ không chút do dự bóp nát cằm của cô!

 

Một tay đè chặt cổ tay người đàn ông, muốn anh buông mình ra, một bên nhịn đau trả lời: "Cái này... Tôi cũng không biết."

 

"Không biết sao?" Ngữ khí âm trầm khiến Mạc Cửu biết, đáp án này khiến đối phương không hài lòng.

 

"Cái kia, tôi nói, tôi không nhớ rõ. Có lẽ là mấy trăm người đi, anh không biết sao, làm nghề như chúng tôi, có đôi khi một đêm có thể hầu hạ liên tiếp mấy người khách, làm sao tôi nhớ được, anh nói có đúng không?"

 

Lời này vừa nói ra, quả nhiên người đàn ông chán ghét mà buông lỏng tay, cái cằm của cô được giải thoát, Mạc Cửu vui mừng, thừa cơ nhích lại gần người đàn ông, lời nói ra lại càng thêm thấp hèn.

 

"Này, anh yên tâm, đừng nhìn dáng người tôi không tốt, còn giống như đèn cày, nhưng phụ nữ ở trên giường chẳng phải, đều như vậy sao? Với lại kỹ thuật của tôi không tệ đâu, đảm bảo anh sẽ hài lòng, trước kia những người đàn ông trên người tôi đều không muốn rời đi đâu! Tuy tôi đã từng có rất nhiều người, nhưng tôi bí mật nói cho anh biết, chỗ của tôi vẫn rất chặt chẽ đấy, khiến người ta muốn ngừng mà không được! Hắc hắc, tôi còn chưa thử qua với chú bộ đội đâu! Đến đây, tối nay chúng ta đại chiến mấy trăm hiệp."

 

Lời Mạc Cửu nói ra, mặt không đỏ tim không đập, nhìn người đàn ông suy nghĩ xem làm thế nào anh xuống tay được!

 

Long Kình Thiên lui về sau hai bước, dưới tác dụng của nước nóng, người phụ nữ, không, cô gái kia mặc một chiếc áo cộc tay, vòng eo nhỏ, tuy bộ ngực còn chưa phát dục hoàn hảo nhưng nhìn từ trên xuống dưới cũng thấy được phong cảnh vô hạn.

 

Nước nóng bốc hơi, dược tính phát tác, tuy Mạc Cửu nói ra những lời kia nhưng toàn thân khô nóng khiến cô kéo quần áo trên người, nhưng kéo một cái, thì một vòng anh đào nhảy ra.

 

Long Kình Thiên cúi đầu nhìn thấy quả anh đào màu hồng kia, ánh mắt sâu thẳm.

 

Ánh mắt đè nén như lang như hổ, mang theo cuồng vọng khát máu cùng vẻ sắp tiến công. Một khi dục vọng dâng lên liền giống như nước tràn bờ đê, cảm nhận được máu toàn thân dồn xuống phía bụng dưới, sự thanh tịnh lạnh lùng ngày thường bỗng biến mất, Long Kình Thiên cúi đầu chửi mắng một tiếng: "Mẹ nó!"

 

Long Kình Thiên nhanh chân đi đến, ôm lấy cô gái đang ngồi vô lực trên mặt đất, Mạc Cửu đáng thương lại bị anh đặt lên trên bồn tắm.

 

Mơ mơ màng màng, Mạc Cửu cảm thấy cả người mát lạnh, khí tức trên thân người đàn ông cùng mùi thuốc lá ngập tràn trong mũi, lại khiến cho cô cảm thấy sự khó chịu của cơ thể giảm đi một chút.



/1370