Hàn Thiên Ký

Chương 5 - Lần đầu thấy con người

/382


Khai Thiên cảnh có chín tầng mỗi một tầng tu tiên giả phải hấp thu linh khí vào nhiều thêm một phần và nén nó lại cùng với lượng linh khí ban đầu,qua mỗi tầng linh khí được nén lại sẽ càng nhiều và đậm đặc, sau khi đến khai thiên cảnh tầng chín đỉnh phong tu tiên giả có thể thử ngưng đọng linh khí thành linh lực,một dạng cao hơn của linh khí,dẫn động linh lực đi tẩy rữa cơ thể một lần trải qua tẩy kinh phạt tủy biến đổi cơ thể từ phàm cảnh sang thành cơ thể tiên thiên, trở thành sinh linh siêu việt nhân loại thông thường .khi đó tu luyện giả sẽ đột phá khai thiên cảnh bước vào thoát thai kỳ.

Cần phải biết linh lực là linh khí cô đọng dẫn đến biến đổi về chất ,quá trình này xãy ra một cách đặc biệt và hiếm khi diễn ra trong tự nhiên,trong thiên địa sẽ có nơi nhiều linh khí ,nơi ít linh khí nhưng chung quy dù cho có là nơi có linh khí nồng đượm đến đâu dù là đậm đặc gấp mười lần bình thường thì linh khí vẫn chỉ là linh khí không thể hóa thành linh lực được,linh khí nồng đậm tụ ở một nơi có thể hóa thành trạng thái vân vụ,nồng đượm hơn có thể ngưng tụ thành linh tuyền,đậm đặc hơn nữa sẽ ngưng tụ thành linh Thạch một vật quý như vàng trong giới tu chân nhưng vĩnh viễn không thể tự biến đổi thành linh lực được.

Linh lực xuất hiện theo quá trình tu sĩ biến đổi linh khí thành một dạng cao cấp hơn, cái này chính là một sự huyền diệu độc đáo của sinh linh vạn vật,sử dụng linh khí hóa thành thứ siêu việt hơn,dù là giống loài nào thì khi đi trên tiên đạo hầu hết đều phải trãi qua quá trình thăng hoa này ,từ linh khí cô đọng thành linh lực,từ linh lực trãi qua tẩy lễ độ kiếp chuyển hóa thành tiên lực huyền diệu mạnh mẽ ,đó là một quá trình phát triển chung nhất tuyệt đối không thể làm khác,linh khí ưu việt hơn năng lượng thông thường,linh lực siêu việt hơn cả linh khí,tiên khí càng thần thánh tuyệt diệu hơn gấp bội, bởi lẽ đó nên linh lực có đầy rẫy những tố chất ưu việt so với linh khí ,linh lực nuôi dưỡng cơ thể tốt hơn xo với linh khí,một tu luyện giả ở khai thiên cảnh nếu dùng linh khí nuôi dưỡng cơ thể thì cùng lắm là sống được một trăm năm mươi năm thọ mệnh ,nhưng một khi đã luyện đến thoát thai kỳ đạt được linh lực tẩy lễ tuổi thọ sẽ ngay lập tức tăng lên ba trăm năm ,về nhiều cảnh giới sau đó thì tu luyện giả vẫn chỉ tu luyện linh lực,cảnh giới càng cao thì tuổi thọ cũng càng cao,đến ngày độ kiếp phi thăng đạt được tiên lực tại thân liền có thể bất lão trường sinh thọ cùng Thiên Địa.

Điều thứ hai mà linh lực siêu việt hơn linh khí đó là khả năng khu động pháp bảo ,chỉ linh lực mới có thể làm cho pháp bảo hoạt động còn linh khí thì không,một tu sĩ tầm thường chỉ cần đạt đến thoát thai kỳ là có thể khu động được pháp bảo để tấn công,pháp bảo uy lực phi thường vượt xa tưởng tượng của người phàm ,Hàn Thiên siêu việt hơn tu sĩ đồng cấp là sự thật ,đan điền của hắn to hơn người bình thường hai mươi lần, tức là tu sĩ thoát thai kỳ bình thường củng không có nhiều linh khí hơn Hàn Thiên được, tuy nhiên nếu phải giao thủ với tu sĩ thoát thai kỳ thì chín mươi phần trăm là Hàn Thiên sẽ thua,linh khí dù nhiều đến đâu vẫn chỉ là linh khí, vẫn không thể bằng một tia linh lực được,tu sĩ khai thiên cảnh bất quá chỉ là một gã võ sĩ siêu cấp với khí lực và thể lực tuyệt vời nhưng suy đến cuối cùng vẫn chỉ là phàm Nhân, một khai thiên cảnh có thể đối đầu với một trăm phàm nhân mà không bại, tuy nhiên nếu là ngàn người vạn người thì dù là khai thiên cảnh siêu việt như Hàn Thiên cũng sẽ bị đè chết không có lối chuyển mình,còn như thoát thai kỳ lại khác họ chỉ cần khu động linh lực là có thể điều khiển pháp bảo phi hành bay đi mất hút dù là trăm vạn người cũng chỉ có thể đứng nhìn. Khi một khai thiên cảnh đối đầu với một Thoát thai kỳ có thể chỉ trong một tích tắc lúc khai thiên cảnh đó còn đang loay hoay tìm cách tiếp cận đối thủ thì đã bị thoát thai kỳ kia khu động phi kiếm nhanh như cắt xuyên qua yết hầu mà chết rồi.

Bởi vậy mới nói Hàn Thiên dù siêu việt đến đâu thì khi đối đầu với một thoát thai kỳ khả năng bại của hắn đến gần chín phần chính là như thế.

Cho đến nay thì hầu như chỉ có tu luyện giả mới có thể ngưng tụ được linh lực ,nhưng cũng có khá nhiều ngoại lệ,tỷ như yêu quái hay ma vật gì đó củng có thể ngưng tụ ra linh lực,tuy khá tương đồng nhưng những loại linh lực này vẫn có những tính chất khác ,linh lực từ yêu quái thường mang tính chất kỳ dị khó đoán,linh lực của ma vật thì cuồng loạn tà ác,nói chung là xo về hình thái thì có điểm khác biệt nhưng tác dụng thì đều là giống nhau ,đều là nuôi dưỡng thân thể,chữa lành vết thương,khu động pháp bảo,thi triển đấu pháp vv..

Ngoài ra một số loài sinh linh có linh tính củng có thể ngưng tụ được linh lực,một vài loài linh thảo ,kỳ dược có thể ngưng đọng linh lực vào các bộ phận như rễ hay hoa,quả gì đó để tu luyện tăng thực lực,thông thường linh lực từ các loại linh thảo này khá ôn hòa và tinh thuần lại mang thuộc tính tự nhiên như thủy hỏa vv.. vậy nên thường bị tu luyện giả tranh đoạt để dùng làm tài liệu chế dược.

Tóm lại có thể hiểu tu luyện giả ở khai thiên cảnh là giai đoạn yếu ớt nhất,thủ đoạn công kích và bảo mệnh hầu như không có nhiều,Hàn Thiên ý thức được tất cả những việc đó nên trong giai đoạn này ngoài tu luyện chính thức hắn còn chú tâm nghiên cứu thêm một vài thủ đoạn công kích và phòng thủ để dùng trong những lúc nguy cấp,hắn đã có một vài ý tưởng sơ bộ hiện tại vẫn đang nghiên cứu để thi triển được ra thành chiêu thức.

Vẫn đang loay hoay tập luyện ở thác nước,Hàn Thiên bất chợt nghe thấy một tiếng thét đầy sự kinh hãi.

Tiếng thét đó làm hắn giật mình hoảng loạn,không phải vì sợ hãi xung quanh có nguy hiểm mà là vì tiếng thét đó rõ ràng là tiếng của nhân loại ,ở đây gần cả tháng rốt cuộc hắn mới biết được đến sự tồn tại của con người hỏi sao hắn không kinh hãi cho được.

Nghe qua thì âm thanh dường như là của một nữ nhân lại mang tính hoảng loạn như thế khẳng định là người đó đang gặp phải nguy hiểm, vậy nên Hàn Thiên không dám nghĩ nhiều lập tức cầm một cây gậy gỗ dài gần nửa trượng chạy thật nhanh về hướng phát ra tiếng thét .

Càng đến gần hắn càng nghe rõ ràng hơn tiếng kêu hoảng loạn của nữ nhân nọ ,tình hình dường như đang rất nguy cấp,còn gần mười trượng nữa là đến mục tiêu từ xa Hàn Thiên đã thấy được loáng thoáng tràng cảnh hiện trường,phía trước là một cô gái trẻ dáng người mảnh khảnh nhỏ nhắn đang cố chạy khỏi một đầu hắc hùng to lớn.

Chân cô gái dường như đã bị thương tốc độ chạy khá chậm ,đầu hắc hùng kia tuy to lớn hung tợn nhưng tốc độ vẫn rất nhanh,ban đầu cả hai cách nhau gần trăm thước qua mỗi giây trôi đi khoảng cách đó lại ngày càng gần hơn rốt cuộc con hắc hùng nọ đã sắp tóm được cô gái kia mất rồi,thấy tình hình nguy cấp Hàn Thiên càng cố sức tăng tốc hết cỡ.



Khoảng cách giữa đầu hắc hùng và cô gái ngày càng gần ,dường như quá hoảng loạn cô gái kia liền bị trược chân,đầu hắc hùng liền nhanh chóng áp sát mục tiêu,cô gái mắt thấy cự hùng đứng trên hai chân cao gần cả trượng hoảng loạn đến mức người rung lẩy bẫy không còn chút sức chống cự,hùng chưởng của con vật nọ đã giơ lên cao quá đầu chỉ cần nó quật xuống cô nắm chắc cái chết ,cô gái nọ dường như đã biết được kết cục của mình ,lòng đã nguội lạnh đang nhắm mắt chờ chết thì đột nhiên một tiếng vang trầm đục cất lên ,dường như hùng chưởng nọ đã bị thứ gì đó chặn lại.

Cô gái nọ mở mắt,cảnh tượng phía trước làm cô phải ngỡ ngàng,trước mặt cô là một hình bóng thiếu niên đầy uy vũ tay cầm mộc côn,dù hắc hùng kia cao hơn thiếu niên nọ gần gấp đôi,hình thể cũng to lớn hơn thiếu niên rất nhiều lần ,thế nhưng thiếu niên ấy vẫn không hề nao núng,tình cảnh vừa rồi không cần nói cô gái củng biết chính thiếu niên này vừa cứu mạng cô,mắt thấy thiếu niên khoát tay ra hiệu cô mau chóng rời khỏi đây, tuy vẫn còn nhiều bận tâm thế nhưng cô vẫn gắng sức bò xa khỏi nơi đó một đoạn.

Trong trường đấu Hàn Thiên hai mắt nhìn chằm chằm vào con gấu lớn,uy thế lăng lệ tỏa ra,rõ ràng là muốn cảnh báo hắc hùng kia không được làm càn,đầu hắc hùng kia dường như cảm thấy sự Nguy hiểm từ Hàn Thiên,tuy vậy đầu óc nó ngu ngốc vốn không quan tâm nhiều đến vậy,thấy Hàn Thiên nhỏ bé lại dường như không có gì nguy hiểm nó liền không hề sợ hãi lao tới tấn công hắn,dám cướp bữa ăn từ miệng nó tên nhóc kia khẳng định là đáng bị nó xử chết rồi, cho luôn vào bụng nó tha hồ làm anh hùng bên trong.

Hàn Thiên nay đã khác xưa ,cỡ như đầu hắc hùng này quả thực không phải là đối thủ của hắn,uy thế lao đến của hắc hùng tuy hung mãnh dị thường thế nhưng hắn khổ luyện bấy lâu nào phải uổng phí,nhanh chóng lách người một cái đã thoát được thế công của hắc hùng,thấy mình vồ hụt con mồi hắc hùng điên tiết lao vào tấng công như vũ bão ,Hàn Thiên dùng thân pháp mau lẹ nhanh chóng ứng biến cái nào né được thì né, cái nào không né được liền dùng gậy gỗ để đón đỡ,gậy gỗ được hắn quáng đầy linh khí vào trong cứng rắn vô cùng ,lực đạo của hắc hùng tuy mạnh nhưng chẳng thể nào phá hỏng được mộc côn trong tay Hàn Thiên,đánh một hồi cảm giác là không thể thắng được Hàn Thiên ,đầu hắc hùng nọ bắt đầu giở trò đê tiện,nó thấy cô gái nọ đang ở một góc quan chiến hiện đang vô lực chạy trốn,tâm cơ liền nổi lên định lao tới giết cô gái để uy hiếp Hàn Thiên,Hàn Thiên vốn không định giết con gấu này chỉ định dọa cho nó chạy đi nhưng do nó quá giảo hoạt đã động vào nộ khí của hắn,ngay lập tức hắn đề khí phi thân đuổi theo sau con gấu ,Hàn Thiên một cước đạp xuống cả người lao vút lên không hơn một trượng,mộc côn vận đủ lực định một kích miễu sát ngay đầu hắc hùng này,không ngờ hắc hùng giảo hoạt thấy Hàn Thiên đã trúng kế liền quay người tấn công lại Hàn Thiên,nó quả thực là suy tính đủ hiểm chỉ tiếc vẫn là coi thường Hàn Thiên nó luôn nghĩ Hàn Thiên sợ nó nên mới không dám đối đầu trực tiếp với nó hẵn là thực lực của nó phải cao hơn Hàn Thiên ,một kích này hai bên đối đầu trực diện nó nhất định có thể đánh chết được hắn,nhưng hắc hùng nào ngờ chút tiểu xảo của nó chỉ làm Hàn Thiên Thêm phẫn nộ, lực đạo đánh ra càng tăng thêm bội phần,tốc độ mộc côn nhanh chóng tăng cao, hắc hùng còn chưa kịp phản ứng thì đã bị một kích mạnh như trời giáng vào đầu, gục ngã tại chỗ chết không kịp hối.

Hàn Thiên uy thế ung dung, khí khái thần dũng nhãy từ trên xác hắc hùng xuống trước mặt cô gái nọ,cô ta nhìn qua liền thấy bất ngờ trước Hàn Thiên,không phải vì bộ đồ rách rưới của hắn mà là vì niên kỷ của hắn,tuy hắn đã cao tầm nửa trượng ,dáng vấp do tập luyện lâu ngày cũng khá là cân đối chắc chắn,nhìn qua thể trạng cỡ này chỉ có thiếu niên mười mấy tuổi mới có được,thế nhưng cô gái trẻ này làm nghề y trong đời đã nhìn qua biết bao loại người ,trông qua mặt mũi Hàn Thiên cô liền đoán được hắn tuyệt đối không thể trên mười hai tuổi được ,tuổi này mà đã có thể một mình sinh tồn được ở nơi hoang dã như thế vầy đây chính là điều mà trước nay cô không dám tưởng tượng tới.

Nhưng đó không phải là điều làm cô gái thấy kinh ngạc nhất ,mà do ánh mắt và thần thái của Hàn Thiên khi nhìn cô,chẳng hiểu sao cô lại có cảm giác ánh mắt Hàn Thiên nhìn cô giống như là ánh mắt của một người lớn tuổi đã từng trải rất nhiều vậy,nó thâm thúy và nội liễm, trước ánh nhìn đó cô cảm thấy như không thể có bí mật nào có thể che dấu nó được,thần thái của Hàn Thiên nó cũng là một thứ lý ra không nên có trên một người còn trẻ như hắn được ,thần thái lạnh lùng mà uy nghiêm ,chững chạc bình ổn,khiến cho người đối diện luôn phải chịu một cảm giác bị áp bức thế nhưng vẫn tồn tại trong đó cảm giác an toàn .

Suy tư mất mấy giây cô gái chợt nhận ra mình quên cảm ơn Hàn Thiên vì đã cứu cô,nghĩ đoạn cô liền cất giọng cảm ơn hắn.

Hàn Thiên nghe không hiểu tiếng của cô gái nói với mình,nhưng hắn biết cô ta đại loại là đang cảm ơn hắn do bất đồng ngôn ngữ nên Hàn Thiên hắn không thể trả lời cô gái này được vậy nên Hàn Thiên làm một cử chỉ cho cô thấy là hắn không nghe hiểu những gì cô nói,hiện tại chắc chắn là cô gái đang tưởng Hàn Thiên từ nhỏ lớn lên trong rừng nên không hiểu được ngôn ngữ bên ngoài rồi.

Hàn Thiên nhìn cô ta đánh giá sơ qua một lượt,cô gái này khá trẻ chỉ tầm mười lăm mười sáu gì đó thôi,cô ta mặc một trang phục khá đơn giản mộc mạc nhưng kiểu dáng lại hơi lạ lẫm, có lẽ là phong cách của người ở đây ,nhưng nhìn qua cũng rất tươm tất và gọn gàng, nhìn chung là trang phục tuy khác kiểu dáng nhưng cũng không khác phong cách làm trang phục ở thế giới cũ của Hàn Thiên là mấy.

Mặt mũi cô gái trông rất xinh đẹp,tóc đen huyền vô cùng mềm mượt, dài cỡ chấm lưng được buộc lại thành búi phía sau trông rất nữ tính,ngũ quan cô gái vô cùng đoan chính,mày liễu mắt đen,mũi thẳng và nhỏ gọn,môi mỏng hồng nhuận,cằm thon nhỏ,nước da trắng ngần,nếu trong thế giới cũ của Hàn Thiên thì cô gái này có thể được coi là mỹ nữ ,trong những người mà hắn từng gặp quả thực không có mấy ai có thể xinh đẹp hơn cô gái này,thế nhưng Hàn Thiên cũng không phải là người thiếu kiên định,tuy cô gái nọ trông xinh đẹp thật nhưng hắn cũng chỉ kinh diễm đôi chút rồi liền trấn định lại ngay .

Dường như chân của cô gái này đã bị thương,hắn ra dấu hỏi cô còn đi được không ,cô gái kiểm tra lại vết thương hình như là bị trật khớp mất rồi ,cô gắn sức đứng dậy nhưng hình như vết thương khá đau đớn nên cô liền mất thăng bằng lảo đảo như sắp ngã đến nơi,Hàn Thiên nhanh chóng đỡ được cô ,thấy tình hình có vẻ không ổn hắn liền nhất quyết bế cô đi luôn cho nhanh,cô gái biết Hàn Thiên có ý tốt nên không phản khán ,dọc đường thỉnh thoảng cô lại nhìn hắn đôi chút bằng ánh mắt đăm chiêu,tuy hắn còn nhỏ nhưng nét mặt cũng đã dần định hình,nhìn qua tuy còn chút non nớt nhưng cũng đã có nét anh tuấn tiềm tàng phối hợp với ánh mắt kiên định bức nhân cô gái bất giác bị thu hút cứ suy nghĩ mãi về chuyện của hắn,muôn vàn câu hỏi vẫn đang chạy quanh trong đầu cô mà không có câu trả lời bất giác do quá mệt mỏi cô liền ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Đi mất vài khắc cuối cùng cũng đến chổ ở của Hàn Thiên,chặng đường cũng không có gì khó khăn ,cô gái tuy cao hơn Hàn Thiên đôi chút nhưng do dáng người mảnh mai nên trọng lượng cũng nhẹ,hắn tập nâng đá đến nay đã nâng được đá nặng gần hai trăm cân nên việc bế cô gái này đi một đoạn đường không xa không gần thế này quả thực không thể làm khó hắn,đến nơi Hàn Thiên liền để cô gái nằm lên chiếc ghế tựa dài hắn dùng để tạm nghĩ ngơi khi ở hắn ở bếp ,tiểu kim long thấy Hàn Thiên mang người lạ về liền chạy đến xem ,Hàn Thiên thấy nó liền lệnh cho nó trông chừng cô gái còn hắn đi khuân xác con gấu kia về làm bữa trưa.

/382