EM LÀ NGƯỜI TÔI YÊU

Chương 6: Bị cúp điện (tiếp theo)

/60


Chương 2 (tiếp theo)

"A... Mời anh ở lại ăn bữa cơm cũng không hay lắm, không nên ..."

"Hôm nay chẳng phải là em còn thiếu anh hơn bốn mươi đồng đó sao? Suy nghĩ một chút, đi ăn bữa tiệc lớn bên ngoài dường như quá đắt, lại rất chậm." Anh cười cười, sờ sờ bụng, "Buổi trưa hôm nay anh cũng chưa ăn cơm, ngửi mùi cơm của em lại thấy hơi đói bụng một chút. ♡diễn‿đàn‿l♡ê‿quý‿đ♡ôn Cứ cho là bồi thường lại số tiền kia của anh đi."

Anh nói dối.

Anh đã ăn rồi.

Nhưng mà anh không sao chống đỡ nổi việc ngày hôm nay bọn họ lại có đến ba lần gặp mặt nhau, anh không muốn cứ như vậy lập tức rời đi, không muốn lần sau khi gặp mặt nhau bọn họ vẫn lại chỉ biết tái diễn những câu đối thoại không hề có ý nghĩa kia.

Cô không trả lời, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn ngược lại lúc cầm hai bộ chén đũa ra ngoài, khi đi qua bên cạnh anh liền khẽ nói, "Cơm của em giá trị không được nhiều tiền như vậy đâu."

Anh cười, "Đói bụng dĩ nhiên là đáng giá tiền đó."

Anh trở lại phòng khách cùng cô ngồi xuống.

Cô bưng nồi cơm điện cơm ra bới cơm đưa cho anh. Anh phát hiện chén đũa của bọn họ giống nhau. Trước kia tất cả mọi thứ của bọn họ đều là đồ dùng tình nhân. diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn Của anh là chén to hoa văn màu nâu cùng với đôi đũa gỗ cùng màu, của cô là chén nhỏ cũng có hoa văn màu nâu nhưng có hình dáng nhỏ hơn cùng với đôi đũa gỗ màu nâu.

Cô thích vật dụng bày đặt ở cùng một chỗ phải có cảm giác đồng bộ.

Nhưng đồ mà bọn họ dùng là bây giờ đều là chén và đũa gỗ cùng kiểu, lại đều là màu trắng. Đồ này bọn họ mua mười bộ định chuẩn bị cho khách dùng.

Giờ phút này anh không phát biểu gì về những suy nghĩ trong nội tâm của mình, chỉ tiếp nhận bát cơm mà cô bới cho anh: "Cảm ơn." Anh nói.

"Không có gì, bữa cơm tiếp đãi anh không được chu đáo lắm." Cô trở lại vẻ khách sáo.

Bọn họ cúi đầu ăn cơm của mình, sau một hồi yên tĩnh, anh tựa như vô ý mở miệng, "Công việc có tốt không?"

"Hả." Cô tựa hồ như chỉ vội vàng vùi đầu ăn cơm, "Vẫn như vậy."

"Chị Trương gì đó không còn nhằm vào em nữa chứ?" Anh biết lúc bọn họ chia tay, cũng là lúc cô gặp rắc rối trong công việc, cô và một vị lãnh đạo nữ trong công ty rất không hợp với nhau.

"Không đâu. diễ♦n☽đ♦àn☽lê☽q♦uý☽đ♦ôn Chị ấy từ chức rồi ."

"Vậy thì tốt."

Lại trầm mặc.

Cô ăn cơm ăn cũng rất nhanh, chưa từng ngẩng đầu lên, tựa hồ đã chủ ý quyết định, nếu đã như vậy thì sẽ mãi cho đến khi kết thúc.

Rõ ràng hôm nay đang rất vui vẻ cơ mà? Tại sao nhìn thấy anh lại có thể như vậy?

Mười phút sau, anh ăn no đến mức bụng không thể ăn thêm được nữa. Cô đã sớm đặt bát đũa rồi, hai tay chống ở trên ghế ngồi, nhàn nhạt hỏi: "Anh ăn xong rồi à?"

"Chưa xong." Anh lại ăn một chút, cho đến cuối


/60