Dòng Sữa Thơm Từ Em

Chương 5: Quản Gia, Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân

/118


 

Chương 5: Quản Gia, Nam Nữ Thụ Thụ Bất Thân

 

“Chú Trình … Chú…”

Hà Cửu Vi thấy đầu của mình nổ tung, cô …”Chú Trình” tại sao lại biến thành bộ dạng xa lạ.

Trình quản gia với vẻ mặt cấm ɖu͙ƈ cùng nam nhân phúc hắc tà mị này không phải cùng một người…

Hà Cửu Vi ngây người, quản gia làm cho cô có chút sợ hãi, mặt sàn ma sát với bộ ngực, khiến cô cảm thấy không khỏe.

Cô nhíu mày, Trình Nghị theo bản năng cũng nhíu mày, cúi xuống nâng cách tay tinh tế của thiếu nữ trần trụi, giúp cô ngồi dậy, mắt Trình Nghị càng đỏ ngầu.

Thân thể tuyết trắng, vết hôn xanh xanh tím tím, đây là thân thể hoàn mỹ cỡ nào…

Xương quai xanh hoàn mỹ, vai mượt bóng loáng, ngực đầy đặn, nhũ hoa phấn nộn, eo thon nhỏ, phía dưới là ….. Trình Nghị hít một ngụm khí lạnh…

Là bộ phận sinh ɖu͙ƈ trơn bóng loại Bạch Hổ.

Trình Nghị không chỉ một lần rình coi Hà Cửu Vi trần truồng, nhưng là lần đầu tiên gần gũi “Coi gian” thân thể của cô.

Đúng vậy, chính là coi gian.

Hắn vuốt ve bộ ngực của thiếu nữ, chà xát núm иɦũ ɦσα, hoa huyệt vì tầm mắt nóng rực mà trào ra chất lỏng ướt sũng…

Hà Cửu Vi không biết quản gia mà mình tín nhiệm là mặt người dạ thú, mà thân thể mình dưới ánh mắt không e dè của hắn trở nên ẩm ướt …

Cô âm thầm phỉ nhổ thân thể của mình, mới phản ứng che đi thân thể.

Hà Cửu Vi lần đầu xuất ra khí chất uy nghiêm của chủ nhân.

“Chú đi ra ngoài! Hiện tại! Lập tức! Lập tức!”

Nhưng ở trong mắt Trình Nghị, cô chính là một con mèo xù lông.

Biết mình không thể quá nhanh, Trình Nghị trấn định, giọng nói trầm thấp.

“Phía dưới của tiểu thư còn sưng đỏ? Tôi tới đưa thuốc mỡ.”

Này… Này không theo kịch bản đề ra? Còn có…

“Chú… Chú làm sao biết tôi… Sưng đỏ ?”

Không giống âm thanh kiêu ngạo ngang ngược vừa nãy, giờ khắc này Hà Cửu Vi nói nhỏ đến không thể nghe thấy, bên tai tràn sắc đỏ, cô thẹn thùng .

Không cần Trình Nghị trả lời, Hà Cửu Vi đột nhiên nghĩ tới cái gì, mạnh mẽ ngẩng đầu, vẻ mặt khó tin.

“Chú vừa ở dưới cầu thang thấy được? Chú vô sỉ!”

“Nếu muốn người ta không biết, trừ khi mình đừng làm. Tôi còn giúp tiểu thư bôi thuốc, tiểu thư của tôi mềm mại như vậy, nhất định rất đau?”

Hà Cửu Vi thấy được hắn vì chính mình bôi thuốc có chút mềm lòng , ngoài miệng còn cứng rắn.

“Nam nữ thụ thụ bất thân, Chú Trình… Trình quản gia chú ra ngoài đi!”

Xưng hô đều thay đổi, Trình Nghị biết mình nếu bắt buộc cô, khoảng cách giữa bọn họ càng xa.

Hắn không trả lời, trực tiếp ôm thân thể của Hà Cửu Vi nâng lên, đem cô ôm ngồi trêи bồn rửa mặt.

“A! Chú làm gì vậy?”

Hà Cửu Vi đột nhiên bị động tác của hắn dọa, một tiếng thét kinh hãi bên tai Trình Nghị.

“Làm em!”

“Không được! Tôi còn rất đau!”

Hà Cửu Vi theo bản năng trả lời, cô muốn cắn đứt lưỡi của mình, cô nói cái gì vậy trời?

Vừa định giải thích lại nghe Trình Nghị cười khẽ một tiếng.

“Tôi biết, tôi đem em dưỡng tốt rồi làm, hôm nay giúp em bôi thuốc.”

Thân thể của Hà Cửu Vi đều tê dại một nửa, giọng nói này cũng quá gợi cảm đi!!

Không đợi cô cự tuyệt, Trình Nghị đem tách đầu gối của cô sang hai bên.

“A! Trình quản gia!”

Hoa huyệt hơi sưng đỏ, ướt át bại lộ dưới ánh đèn.

Đóa hoa giữa hai chân nở rộ, dưới ánh đèn phụ trợ lộ ra ɖâʍ dịch trong suốt sáng bóng.

Trình Nghị hô hấp trở nên trầm trọng.

“Tiểu thư không cần nói lời nào, tôi sợ tôi sẽ nhịn không được…”

Hắn nói còn chưa nói xong Hà Cửu Vi liền ngả lưng dựa vào tấm gương hai tay che miệng tỏ vẻ chính mình không thèm nhắc lại.

Khuôn mặt nhỏ nhắn bị tay che khuất một nửa, chỉ lộ ra đôi mắt to ngập nước nhìn Trình Nghị.

Hắn biết, Hà Cửu Vi ở trong lòng hắn mà nói, mặc kệ làm cái gì đều dụ hoặc trí mạng.

Trình Nghị dùng ánh mắt bảo Hà Cửu Vi nghe lời, mới đưa tay bôi thuốc mỡ, mắt nhìn Hà Cửu Vi, tiểu nha đầu này nghe lời không dám động.

Thật sự là cái bảo bối.

Ngón giữa quyệt một đống mỡ, Hà Cửu Vi theo bản năng co rụt, Trình Nghị nở nụ cười.

“Tiểu thư đừng sợ.”

Nói xong một tay đặt trêи đầu gối bên trái, một tay đem ngón giữa hướng hoa huyệt chen chúc.

Vừa đụng tới hoa huyệt, hai phiến thịt như mở ra hình thức phòng ngự, mạnh mẽ hợp lại, vừa vặn đem thuốc mỡ từ ngón giữa đưa vào trong tiểu huyệt!

Hà Cửu Vi bị kϊƈɦ thích hai tay chống đỡ trên đài, mẫn cảm rên rỉ ra tiếng.

“Nha a thế nào đi vào… Lạnh…”

Rõ ràng trong lòng đói khát đòi mạng, dưới thân sắp không chống đỡ được, Trình Nghị mặt không đổi sắc đưa tay tiếp tục vào bên trong đung đưa.

“Trình quản… Gia… Không cần lại đi vào… Nha…”

“Tiểu thư, cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của em cũng không nói như vậy .”

Ngón tay của Trình Nghị bắt đầu rút chọc trong hoa huyệt đem thuốc mỡ hòa tan.

Tần suất rút chọc khi thì nặng nề khi thì nhẹ nhàng, tiếng rêи rỉ của Hà Cửu Vi khi bị tra tấn biến thành từng mảnh nhỏ.

“A… Không cần… Đi ra ngoài… A… Ân a…”

“Nhưng là loạn huyệt của tiểu thư lại gắt gao cắn ngón tay của tôi không thể đi được!”

“A… Mới không phải, chú đi ra ngoài!”

“Được.”

… … … … ? ? ?

“Ân…”

Ngón tay rút ra làm cho ɖâʍ dịch chảy cuồn cuộn, ngón tay ướt sũng, không biết có thuốc mỡ tồn tại hay không.

Chất lỏng chảy ra, Hà Cửu Vi cảm thấy nhũ hoa ẩn ẩn trướng đau, hy vọng có người đến hút hút! Rõ ràng có một người có thể vì cô giải quyết, nhưng cô lại nói không nên lời.

Trình Nghị mắt sâu thẳm nhìn Hà Cửu Vi vì ngón tay rời khỏi mà hư không, ánh mắt ngây thơ, không nhanh không chậm đưa ngón tay lên miệng ngậm vào.

“Ân… Thực ngọt… Xem ra thuốc mỡ đều bôi vào.”

Hà Cửu Vi bị hành vi ác ý của hắn chọc làm cả mặt nóng lên, vì ngón tay của hắn rời khỏi, chọc tiểu huyệt một mảnh hư không ngứa ngáy, quật cường muốn đứng dậy, không muốn mình giống dâm phụ đi khẩn cầu hắn chỉ gian.

Nhìn thấy cô bất mãn lại giãy dụa trong lòng, Trình Nghị mềm lòng đến rối tinh rối mù, hắn đè Hà Cửu Vi, làm cô tức giận.

Hà Cửu Vi hất tay Trình Nghị đang vuốt ve, tay nắm lấy đầu gối, gắt giọng.

“Chú tránh ra! Không nên đụng vào tôi!”

“Tiểu thư, mới chỉ là bắt đầu thôi!”


/118