Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 429 - Thư Mời!

/516


Phải biết rằng, một cải tạo sư cơ giáp kiệt xuất ưu tú có thể cấp Cơ giáp sĩ tăng thêm nhiều tầng bảo hộ, không chút khách khí mà nói bọn họ có thể cho Cơ giáp sĩ càng nhiều cơ hội sinh tồn, đây cũng là nguyên nhân cải tạo sư cơ giáp kiệt xuất bị chiến đội cơ giáp nhiệt liệt truy phủng, là đối tượng khiến cho sở hữu chiến đội tranh dành.

Bất quá lại khiến cho tất cả mọi người thất vọng, Thường Tân Nguyên ngại phiền phức, đơn giản công bố tin tức mình là thành viên cố định của Lăng Thiên, như vậy tỏ vẻ, trừ khi đoàn chiến đội anh ta của bị diệt, nếu không Thường Tân Nguyên không có khả năng đổi chiến đội khác.

Thiên Cơ thất bại làm cao tầng trường quân đội hoàn toàn á khẩu không trả lời được, cũng làm các thế lực nguyên bản đối với Lăng Thiên có điều băn khoăn càng kiêng kị.

Đánh bại Đa Đồng còn có thể nói là Lăng Thiên có thiên thời địa lợi nhân hoà, nhưng Thiên Cơ lại là chiến thật đánh thật, cao thủ cơ giáp bên trong chỉ so với Lôi Đình thiếu một chút mà thôi, liền tính thế lực Vô Cực xếp thứ ba muốn đối kháng với Thiên Cơ cũng phải có sự hợp tác của Lý Lan Phong và Triệu Tuấn mà chưa chắc không thể nắm được phần thắng thì có thể thấy Thiên Cơ nội tình mười phần.

Nhưng chính một đoàn cơ giáp mạnh mẽ như vậy lại bị Lăng Thiên sạch sẽ lưu loát mà đánh bại, điều này chứng minh đoàn cơ giáp Lăng Thiên tuyệt đối không phải dựa vào vận khí sinh tồn, nó chân thật quật khởi.

Tinh Cầu Nam Vũ: Tham mưu trưởng Quân đoàn 23 Hà Húc Dương đang ngồi tại tổng bộ ban Tham mưu ngoài ý muốn thu được một phần thư mời do cấp dưới đưa tới, anh ta (mình gọi người này là anh nhé) mở ra đọc liền lộ ra vẻ tươi cười, không giống như trước giữ lại mà thuận tay kẹp ở giữa văn kiện muốn đưa Lăng Tiêu đại tướng phê duyệt. Hành động này làm nhóm phó thủ có chút kinh ngạc. Phải biết rằng các loại tư mời cùng loại này cơ hồ mỗi tháng đều có mấy chục lá, bất quá Lăng Tiêu đại tướng sớm có phân phó, đối với thư mời này toàn bộ cự tuyệt, công việc trù hoạch kiến lập Quân đoàn 23 thập phần khổng lồ, Lăng Tiêu đại tướng căn bản không có thời gian và nhàn nhã tới ứng phó loại tụ hội hoặc là hoạt động nhàm chán này.

“Như vậy không có việc gì chứ?” Đệ nhị tham mưu Đồng Chí Anh nhìn Hà Húc Dương đưa thư mời kẹp bên trong đống văn kiện chuẩn bị đi vào văn phòng Lăng Tiêu đại tướng thì nhịn không được mở miệng nhắc nhở nói, dù Lăng Tiêu đại tướng vẫn luôn thập phần hòa khí, nhưng làm cộng sự anh vẫn không muốn thấy Hà Húc Dương phạm sai lầm bị Lăng Tiêu đại tướng răn dạy.

Hà Húc Dương nhìn Đồng Chí Anh cười cười mở miệng giải thích: “Cái này không giống……” Đồng Chí Anh nghe vậy trong lòng giật mình, anh gật gật đầu tỏ vẻ minh bạch, cũng không có tiếp tục dò hỏi mà đem tầm mắt nhìn về văn kiện trong tay. Có thể làm được ở vị trí này đều là người cẩn thận hiểu được đúng mực, bí mật không nên biết thì không thể tùy tiện hỏi thăm. Hà Húc Dương ý cười càng đậm, đây cũng là lí do vì sao anh thập phần thưởng thức Đồng Chí Anh, hơn nữa đối phương năng lực siêu quần, làm cộng sự, Hà Húc Dương cảm giác thập phần vui sướng. Bất quá sự chuyện của Lan thiếu, trước khi Lăng Tiêu đại tướng không có ý tưởng công bố ra bên ngoài, anh vẫn nên cẩn thủ với bí mật này.

Không sai, lá thư này không giống với những lá thư khác, nó quan hệ tới Lan thiếu. Nửa tháng sau là thời điểm mà mọi người toàn Liên Bang rất chú ý vì đại chiến cơ giáp giữa các trường quân đội liền bắt đầu, mỗi một lần như vậy các vị quân đoàn trưởng của các quân đoàn đều sẽ thu được thư mời đặc biệt làm khách quý quan sát trận đấu đại chiến. Mà Quân đoàn 23 vừa mới thành lập quân năm nay đồng dạng cũng thu được thư mời. T

hư mời làm Hà Húc Dương coi trọng như vậy là bởi vì mấy ngày hôm trước anh nghe được Lăng Tiêu đại tướng trong lúc vô tình nói đến một sự kiện, đó chính là Lan thiếu mới học năm thứ hai đã sáng tạo ra lịch sử của trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh, cậu ấy dẫn dắt đoàn đội của mình đánh bại thế lực đứng đầu trường quân đội, thành công bảo vệ cho vị trí đứng đầu của mình, thuận lợi lấy được quyền tham gia thi đấu cơ giáp đại chiến lần này.

Làm một tham mưu ưu tú cần phải hiểu biết tâm tư của lãnh đạo, anh tin tưởng Lăng Tiêu đại tướng sẽ muốn tận mắt nhìn thấy con trai nhà mình biểu hiện thật xuất sắc, lá thư mời này Lăng Tiêu đại tướng thập phần nguyện ý nhìn.

“Leng keng leng keng leng keng!” Lăng Tiêu đang chuyên chú nhìn một phần văn kiện trong tay, nghe ngoài cửa có thanh âm nhắc nhở liền nhẹ nhàng mà hô: “Tiến vào!” Cửa cảm ứng âm thanh theo một tiếng này của Lăng Tiêu tự động mở ra, Hà Húc Dương mang một chồng lớn văn kiện vững vàng mà đi vào.

Lăng Tiêu nhìn một chồng văn kiện trong tay Hà Húc Dương buồn rầu mà xoa xoa cái trán buồn bực nói: “Vì sao văn kiện mỗi ngày đều nhiều như vậy, các cậu có phải lười biếng hay không, đem văn kiện lung tung rối loạn đều ném tới nơi này của tôi?” Rõ ràng ông đã phân phó qua trừ khi là văn kiện thập phần mấu chốt hoặc cực kỳ quan trọng thì đưa lại đây để phê duyệt, những văn kiện bình thường khác sẽ từ ba đại tham mưu trưởng có thể hiệp thương quyết định.

Hà Húc Dương không nói lời nào mà đem đống văn kiện kia đặt ở trên một đống sổ sách khổng lồ trên bàn công tác của Lăng Tiêu đại tướng, nghĩ lại bàn làm việc của mình cũng chất một đống văn kiện cao như núi bất mãn nói: “Đại tướng, ban Tham mưu trù tính nếu ngài còn oán hận một câu nữa thì đừng trách ban Tham mưu của chúng tôi tập thể bãi công!”

Hà Húc Dương nói xong thì Lăng Tiêu mới nhớ tới hoàn cảnh hỗn độn bận rộn của ban Tham mưu, bàn làm việc mỗi người giống như đi đánh giặc, tình cảnh vội vàng làm việc liên tục làm Lăng Tiêu vô pháp khống chế mà run lên.

Tốt lắm, uy hiếp của Hà Húc Dương quả là thập phần có uy lực, nếu ban Tham mưu thật sự bãi công, Quân đoàn 23 của ông tuyệt đối sẽ ở trạng thái tê liệt bất động. Vì thế Lăng Tiêu đành phải chỉ vào những văn kiện kia nói: “ Đống văn kiện này lại là cái gì?”

“Đây là quyết định mới nhất của chúng ta về nhóm quân nhân có thư lệnh, thỉnh đại tướng phê duyệt. Đây là thư kiến nghị thành lập đoàn đặc chiến, tập thể ban Tham mưu chúng tôi thương thảo cảm thấy rất cần thiết. Còn có, cái này là……”

Hà Húc Dương đem một đám văn kiện đưa qua đồng thời cũng giải thích nội dung của văn kiện, đến cuối cùng, Hà Húc Dương lấy ra một lá thư mời nói: “Đây là thư mời tham dự cơ giáp đại chiến, tôi muốn hỏi một chút đại tướng có thể tham dự hay không.”

Lăng Tiêu nhìn một chồng văn kiện kia đầu đã có chút nặng nề, ông cũng không nghe rõ Hà Húc Dương nói gì, chỉ nghe được hai chữ “thư mời” liền mở miệng cự tuyệt: “Giống như trước, đều để qua một bên.”

Lúc này Hà Húc Dương cũng không giống như Lăng Tiêu đoán mang thư mời thu hồi lại, ngược lại đem thư mời mở ra đặt trên đống văn kiện ông đang xem, hành động này làm Lăng Tiêu ngạc nhiên không biết Hà Húc Dương vì sao sẽ lớn mật như vậy …… Nhưng Lăng Tiêu rất rõ ràng Hà Húc Dương sẽ không hành sự lỗ mãng, nếu làm như vậy khẳng định có nguyên nhân. Vì thế, Lăng Tiêu đem lực chú ý đặt ở trên lá thư mời kia: “Kính mời, Lăng Tiêu Đại Tướng Quân đoàn trưởng Quân đoàn 23 đến tham dự cơ giáp đại chiến lần thứ 279 của trường quân đội, thời gian……”

“Đại chiến cơ giáp của Trường quân đội nửa tháng sau liền bắt đầu?” Lăng Tiêu cầm thư mời vẻ mặt kinh hỉ nói. “Cho nên, tôi mới muốn hỏi đại tướng một chút, ngài có thể tham dự hay không hay không.”

Hà Húc Dương bất đắc dĩ hỏi, anh nhớ rõ năm trước Lăng Tiêu đại tướng vì muốn trông thấy Lan thiếu còn đặc biệt ẩn tàng rồi giả mạo thân phận vụng trộm đi trường quân đội Đệ Nhất Nam Sinh, anh cũng không tin hiện tại có cơ hội quang minh chính đại có thể đến xem Lan thiếu, Lăng Tiêu đại tướng sẽ từ bỏ được.

Quả nhiên, Lăng Tiêu đại tướng chém đinh chặt sắt mà trả lời: Tham dự, tôi nhất định sẽ tham dự, còn mang theo phu nhân.” Đã nói lá thư mời này không giống mà!

Hà Húc Dương đạm nhiên gật đầu tỏ vẻ sẽ trở về cấp Quân bộ gửi một phong thư xác nhận đi, lúc này mới đạm nhiên mà cáo biệt Lăng Tiêu đại tướng lui ra ngoài.

Ân, có lẽ mình cũng nên làm giả một cái thân phận đi theo Lăng Tiêu đại tướng tham dự cơ giáp đại chiến. Phải nói, mình cũng gần một năm không gặp Lan thiếu, người có hơi thở hoàn toàn bất đồng với Lăng Tiêu đại tướng, nhưng lại lạnh lẽo có sức hấp dẫn người khác.

Lúc này, Lăng Lan đang vùi đầu khổ luyện Vương bài cận chiến cơ giáp cũng không biết cha già nhà mình đã quyết định tham dự cơ giáp đại chiến, còn muốn mang theo mẹ già nhà mình muốn cùng cô gặp mặt.

Trải qua gần nửa tháng nghiên cứu thao tác trên cơ giáp thật, Lăng Lan mới hiểu được trong hiện thực thao tác Vương bài cơ giáp cũng không đơn giản như vậy, nó cùng thế giới cơ giáp thao tác vẫn có chút bất đồng. Nguyên bản ở thế giới cơ giáp thập phần thuận lợi liền có thể hoàn thành siêu yêu cầu về động tác cao độ của cơ giáp, ở bên trong hiện thực lại bởi vì hạn chế về thân thể của cô, muốn hoàn thành đều không phải là quá dễ dàng.

Đương nhiên không phải nói Lăng Lan không thể hoàn thành mà là sau khi hoàn thành, thân thể Lăng Lan liền sẽ bị nội thương nặng nhẹ không đồng nhất, điều này làm cho Lăng Lan thập phần bất đắc dĩ.

Nguyên bản vẫn luôn không để sự khác biệt thể chất giữa nam và nữ ở trong lòng, trong khi thao tác Vương bài cơ giáp vấn đề này liền bại lộ. Lăng Lan dùng vô số gien dược tề cùng với Dưỡng thân khí quyết bồi dưỡng, cơ hồ cùng với thể chất cường hãn của Tề Long không kém bao nhiêu, ở thời điểm ứng đối thao tác Vương bài cơ giáp vẫn là xuất hiện khuyết tật.

“Xem ra, giới tính mang đến thể chất sai biệt cũng không phải dễ dàng như vậy giải quyết.” Khó trách thế giới này không có một cơ giáp thao tác mang giới tính nữ có thể thành công đăng đỉnh, giới tính không giống nhau, thân thể lực thừa nhận cũng không giống nhau, vẫn là kém một chút.

Lăng Lan biết muốn tiến thêm một bước, tiến vào Hoàng cấp, thậm chí là Thần cấp tối cao thì cô cần tìm một cơ hội đột phá cực hạn của thân thể, nếu không hết thảy đều là nói suông.

“Có lẽ đây là điều mà Nhất Hào đạo sư nói, thân thể cùng thực lực của mình không tương dung, có lẽ chờ thân thể cùng thực lực của mình hòa hợp, vấn đề hạn chế về thể chất sẽ không tồn tại.”

Trong lòng Lăng Lan có nghĩ, tuy rằng trong lòng có chút lo âu nhưng Lăng Lan cũng biết gấp gáp là vô dụng, muốn giải quyết hết thảy cần có một cơ hội. Đáng tiếc, cơ hội này không phải dễ đến như vậy.

“Tích tích tích!” Lăng Lan lâm vào trong trầm tư đột nhiên nghe máy liên lạc vang lên tiếng nhắc nhở, cô mở ra, là Vũ Cảnh, cô khó hiểu ấn nút chuyển liên lạc liền nhìn khuôn mặt của Vũ Cảnh: “Lan lão đại, cậu có rảnh không?”

Nhìn nhìn thời gian trên màn hình cơ giáp nhắc nhở đã đến ba giờ hơn, ngẫm lại cách thời gian tan học cũng không còn bao lâu liền nói: “Chuyện gì?”

Vũ Cảnh vừa nghe liền nói: “Nếu lão đại có rảnh, tớ liền gọi tất cả các đội trưởng chiến đội họp……”

Lăng Lan mày nhăn lại hỏi: “Họp?”

Tựa hồ nghe được trong âm thanh Lăng Lan không vui, Vũ Cảnh nhanh chóng giải thích nói: “Lão đại, chẳng lẽ cậu đã quên ngày hôm qua trường quân đội liền đem quyền tham gia thi đấu cơ giáp đại chiến chính thức giao cho đoàn chúng ta sao? Tớ cùng Tề Long, Lý Anh Kiệt ngày hôm qua thương lượng nửa ngày cảm thấy danh sách xuất chiến này thật sự rất khó quyết định cho nên muốn mở hội nghị, tiếp thu ý kiến quần chúng.”

/516