Đặc Công Tà Phi

Chương 264 - Chương 262

/354


Năm thước sau lưng Dạ Dật Phong -- Trên giường gỗ khắc hoa mẫu đơn sát tường, có một nam tử mặc hắc y, chính là Tây Thần đế Tư Đồ Kiệt.

Đôi mắt của Tư Đồ Kiệt đã trở thành hốc sâu, hai con ngươi bị móc ra, bị hai chiếc châm vàng đính vào hai bên má. Cổ tay và cổ chân hắn đều bị một thanh chủy thủ cắm vào, gân tay và gân chân lộ ra bên ngoài thịt giống như đỉa hút máu dính vào lưỡi dao. Cổ hắn bị một dây xích bạc quấn chặt, có thể nhìn thấy yết hầu vỡ nát. Trước ngực Tư Đồ Kiệt có một hang lớn, có thể thấy rõ trái tim ngừng đập đang bị một chiếc quạt xuyên qua.

Gió lạnh lọt qua khe cửa, thổi vào phòng. Dạ Dật Phong cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, rất từ từ, rất chậm chạp quay đầu lại. Trong nháy mắt, lục y bị mồ hôi lạnh thấm ướt, đồng tử kinh hãi nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, đôi môi trắng bệch không còn tia máu: Các ngươi... Các ngươi... Các ngươi giết Tư Đồ Kiệt, muốn giá... giá họa cho... cho ta... Mặc dù giọng điệu run rẩy, nhưng lời nói ra không phải câu nghi vấn mà là khẳng định.

Phố lớn ngõ nhỏ ở đế đô Thương Nguyệt đều lấy gạch đá màu tím rải đất, xây nhà. Toàn bộ mái ngói của các cửa hàng đều là ngói lưu ly màu tím. Mỗi khi mặt trời mọc ở phía đông sẽ tạo nên tử khí đông lai (*), phủ lên toàn bộ lãnh thổ Thương Nguyệt. Thương Nguyệt cho rằng khói tím có thể mang đến may mắn, cho nên khói tím là dấu hiệu của Thương Nguyệt. Trên quốc tỷ, trên khôi giáp, trên đao kiếm hành quân tác chiến và những binh khí khác đều có hình khói tím.

[(*) Tử khí đông lai: Sương màu tím từ phía đông lan ra khắp nơi, có thể hiểu theo nghĩa khác là có điềm lành.]

Vậy mà giờ đây, bất luận là chiếc châm vàng găm trên mặt Tư Đồ Kiệt hay chủy thủ cắm trên chân tay hắn hoặc xích bạc quấn trên cổ hắn đều có hình khói tím. Đặc biệt là cây quạt xuyên tim Tư Đồ Kiệt, trên cán quạt có khắc hình khói tím, đó là chiếc quạt mà Dạ Dật Phong luôn mang theo bên người.

Thượng Quan Ngưng Nguyệt kéo ghế, ngồi đối diện Dạ Dật Phong. Nàng chống cằm, vẻ mặt 'ngươi đừng nói oan cho ta, ta oan ức lắm': Chúng ta không giết người, mà là ngươi giết, tại sao lại nói giá họa? Cây quạt xuyên tim Tư Đồ Kiệt là chiếc quạt Thái tử Thương Nguyệt luôn mang theo bên mình, người trong thiên hạ đều biết điều này, không phải sao?

Nàng dứt lời, Hiên Viên Diễm cũng ngồi xuống bên trái Dạ Dật Phong, dáng vẻ phụ xướng phu tùy, diễn tình ca thiên cổ. Hắn bắt chước ái thê của mình chống cằm, vẻ mặt hiện rõ 'Biết rõ hai phu thê chúng ta rất nguy hiểm, ban đầu cần gì trêu chọc chúng ta, đây chính là tự mình chuốc lấy': Dùng quạt xuyên tim Tư Đồ Kiệt để hắn đi đời nhà ma, ngươi phải hận Tư Đồ Kiệt bao nhiêu mới có thể làm thế? Mà lại... còn móc mắt hắn, không khỏi quá tàn nhẫn sao?

Tiêu Hàn ngồi xuống bên phải Dạ Dật Phong, vẻ mặt lạnh nhạt 'Ta không muốn nói chuyện với ngươi, thắc mắc đừng hỏi ta, trực tiếp hỏi hai người kia đi', lạnh lùng nói từng chữ từng câu: Huyết hận thấu tận trời cao, xuyên tim hắn, móc mắt hắn, thù hận hẳn vơi bớt rồi chứ? Sao ngươi phải dùng xích bạc xiết đứt yết hầu hắn? Lẽ nào... ngươi lo rằng hắn sẽ như xác chết vùng dậy, cao giọng tố ngươi là hung thủ giết người sao?

Ba người Thượng Quan Ngưng Nguyệt ngươi một lời, ta một câu, giá họa không chút che giấu, ngươi lại một lời, ta một câu giễu cợt kể khổ. Đại não Dạ Dật Phong giật giật, cơ bản không nghe lọt tai chữ nào. Hắn cảm giác mình đang ngâm trong hồ băng, máu toàn thân bị đông đá,

/354