Đả Đảo, Bạch Liên Hoa!!!

Chương 11 - Chương 11

/97


Edit & beta: Hà Phương

Cô vội vàng chạy qua bên tổ phục trang. Trang phục của đoàn phim đều thống nhất để một chỗ, cô nhớ rõ ràng lúc đem rương đồ qua, cô không hề mở ra.

Chờ lúc chạy xuống lầu, Thu Tử Thiện mới nhớ tới bản thân đã phạm một sai lầm trí mạng, tại sao cô lại không mở cái rương kia ra kiểm tra?

Nếu nhận đi giao loại đồ này nên kiểm lại ngay mặt mới đúng, lúc ấy không có ai nhắc nhở cô, mà chính cô cũng hoàn toàn không nghĩ tới điểm này.

Thế nào, vấn đề nghiêm trọng không? sau khi Thu Tử Thiện vào phòng mới phát hiện trong phòng không chỉ có đạo diễn, ngay cả nữ chính cùng vai nam chính cũng có mặt ở trong phòng.

Cô vừa đến nơi thì ánh mắt của mọi người liền tập trung trên người cô. Mà Thẩm Hạ giống như tìm được một lối thoát, lập tức nhảy dựng lên chỉa vào cô nói: Đạo diễn, chính là cô ta, là cô ta đi lấy. Tôi cũng chỉ nhờ cô ta đi mang dùm rương quần áo, không ngờ cô gái này lại có thể ghi thù vặt như vậy, lại có thể xé rách bộ y phục này.

Thu Tử Thiện vốn là không rảnh để ý tới người phụ nữ này, cô chỉ nhìn tới cái bàn đạo diễn đang ngồi, trên mặt bàn đang bày một cái áo cưới sáng ngời, hoa văn phức tạp tinh xảo, mặc dù không nhìn gần cũng có thể thấy rõ ràng phía trên có một đường rách thật dài, cho dù là ai cũng đều cảm thấy bộ y phục bị như vậy thực là thật là đáng tiếc.

Nhưng làm cho người ta tuyệt vọng chính là vết rách này lại nằm ngay mặt trước của áo cưới, điều đó có nghĩa là dù đạo diễn muốn dùng kỹ xảo để che đi cũng không được.

Đạo diễn, người gây họa cũng tới rồi, anh nói xem chuyện này đến tột cùng nên làm sao bây giờ? Tần San San ngồi một bên tức giận hỏi. Nữ diễn viên đối với phục trang đều rất coi trọng, ai cũng đều muốn ăn mặc thật xinh đẹp, mà nghe nói lần này có một bộ phục trang dùng cho phân cảnh quan trọng, được đặc biệt làm theo định chế Nam Kinh, nên cô quả thực là mở cờ trong bụng.

Đến khi cô tận mắt nhìn thấy bộ áo cưới hoàn mỹ thì cô quả thật rất muốn nhảy lên.

Nhưng cô chưa kịp bình tĩnh từ trong vui mừng thì chuyên gia phục trang ở bên cạnh liền hét ầm lên.

Không phải tôi làm, Thu Tử Thiện vẫn nhìn chằm chằm vào bộ y phục, cái mà cô đang suy nghĩ trong đầu lúc này không phải là tìm cách minh oan cho mình, mà là nghĩ tới thế nào sữa chữa bộ y phục này.

Đám người này đều dùng loại ánh mắt khinh thường mà nhìn mình chằm chằm, chỉ là muốn tìm một hình nhân thế mạng thôi, nhưng cô lại suy nghĩ làm thế nào đền bù đắp sự sai lầm này.

Thẩm Hạ vẫn sống chết nắm lấy Thu Tử Thiện, chị ta nói với người phụ trách nhân sự của đoàn làm phim: Tổ trưởng Điền, lúc các anh nhận nhân viên trường vụ vào sao không đánh giá cẩn thận một chút, chứ loại người nào cũng vào trong này làm được hay sao?

Hà Minh Châu vẫn đứng bên ngoài, ả nhìn Thu Tử Thiện bộ dáng tay chân luống cuống bị vây bên trong, đáy lòng vô cùng vui vẻ.

Ả vội vàng đi vào, làm bộ như kinh ngạc nhìn Thu Tử Thiện, che miệng hỏi Thiện Thiện, sao em lại ở đây?

Thu Tử Thiện quay đầu liền nhìn thấy Hà Minh châu vận một bộ quần áo bằng vải chiffon, màu vải chiffon xanh giống như tầng tầng đám sương, làm nổi bật lên da thịt trơn bóng trong suốt, thật đúng là giống như một đóa hoa sen trắng gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

Thật đúng một đóa hoa sen tốt đẹp.

Vốn là cô còn nghĩ là ai cố ý chỉnh mình, không ngờ ngược lại có người chủ động nhảy ra.

Hà Minh Châu nhanh chóng đi tới ngăn cản trước mặt Thu Tử Thiện, mặc dù nhìn bên ngoài mềm mại tuy nhiên lại có bộ dáng cực kỳ kiên cường, bi tráng giống như Đổng Tồn Thụy xả thân đeo mìn phá hủy boong-ke địch.(*)

(*): (1) Đổng Tồn Thuỵ (1929 – 25/5/1948) là một vị anh hùng TQ hy sinh dùng thân mình gài mìn phá huỷ boong-ke địch

Ả nói: Thiện Thiện sẽ không làm như vậy, tôi tin tưởng cô ấy tuyệt đối sẽ không làm như vậy, nhất định là có nguyên nhân gì đó.

Những lời này của Hà Minh châu ngược lại rất có tính nghệ thuật, đầu tiên ả nói là tin tưởng Thu Tử Thiện sẽ không làm như vậy, nhưng câu sau đó lại hắt nước bẩn lên người Thu Tử Thiện. Ý tứ của ả đương nhiên là cho dù Thu Tử Thiện làm, thì đó cũng là có nguyên nhân.

Lần này thì hay rồi, ngay cả biện giải cho mình Thu Tử Thiện cũng không làm được nữa, trực tiếp bị định tội.

Tần San San vừa liếc mắt nhìn Thu Tử Thiện vừa liếc nhìn Hà Minh châu, có chút buồn cười nói: Ơ, trợ lý Hà, cô biết vị này sao?

Mặc dù bên người cô không ít người đều thích Hà Minh châu. Nhưng Tần San San không thích Hà Minh châu, nguyên nhân quá đơn giản, người từng trải như cô liếc mắt một cái liền hiểu Hà Minh châu là loại phụ nữ nào, loại người như ả lúc nào cũng làm ra vẻ nhu nhu nhược nhược chờ đàn ông đến bảo về, nhưng khi ra tay thì lòng dạ đều độc ác hơn so với bất kì ai.

Hà Minh Châu kiên định nói: Tôi mặc kệ hôm nay chuyện này là ai sai, tôi sẽ toàn quyền phụ trách, tự


/97