Cưới Trước Sủng Sau: Vợ Nhỏ Của Tổng Tài

Chương 2.1: Đúng thật là cô chủ

/2723


Chương 2.1: Đúng thật là cô chủ

Người đàn ông có kinh nghiệm như vậy, nhìn đã biết không phải thứ gì tốt, lăng nhăng và lạm tình!

Hạ Tình Không nghĩ tới điều này, vừa giả bộ ngoan ngoãn, thả lỏng cơ thể, vừa nhân lúc người đàn ông phía trên buông lỏng cảnh giác, sau đó liền giơ chân lên đạp lên trên.

Lúc cơ thể cô thả lỏng, Mục Thần Hạo cảm thấy không đúng, cô gái ngang bướng như vậy sao có thể cam lòng tình nguyện? Lúc Hạ Tình Không đá xuống thân dưới của anh, Mục Thần Hạo lập tức phản ứng lại.

“Khốn kiếp!”

Hạ Tình Không không đá trúng anh, Mục Thần Hạo nghiêng người đứng sang một bên.

“Không ngờ cô còn khá giỏi.” Lúc này Mục Thần Hạo cũng không dông dài, giơ tay bắt lấy cổ tay của Hạ Tình Không, Hạ Tình Không bị bắt hơi đau.

“Anh làm gì? Buông tôi ra!”

“Buông cô ra? Diễn trò như vậy còn không phải để quyến rũ tôi à?”

Mục Thần Hạo kéo cô dậy, đè lên trên bức tường, một tay siết chặt lấy cái cằm nhỏ nhắn, tinh tế của Hạ Tình Không.

“Anh…”

Tsk!

Hạ Tình Không còn chưa dứt lời, đã cảm thấy trước ngực lạnh băng, lại nhìn xuống, Mục Thần Hạo đã xé rách cổ áo của cô, lộ ra áo lót màu trắng bên trong.

Hạ Tình Không kêu lên một tiếng, lập tức ôm lấy ngực, sau đó nhớ tới hợp đồng giấu ở hông, lập tức lại giơ tay ôm lấy hông. Mục Thần Hạo lạnh mắt nhìn động tác của cô, trong lòng càng chắc chắn mục đích của cô, trong tay kéo một nửa còn lại của quần áo, muốn xé tiếp.

“Quần áo của Crown không tệ, rất có phong cách.”

“Đồ khốn!”

Mục Thần Hạo cười lạnh một tiếng, tay nhẹ nhàng dùng sức, chỗ rách tiếp tục to ra. Hạ Tình Không hoảng loạn ôm lấy cơ thể.

Mục Thần Hạo phát tay một cái, vết rách đã đến phần hông. Hạ Tình Không giãy không ra, gấp tới mức chảy cả nước mắt.

Cái tên này uống nhầm thuốc rồi à? Hôm nay cô chọc vào ai mà lại gặp một kẻ hung ác như vậy!

Chẳng lẽ trong trắng sẽ bị chôn vùi ở nơi này à?

Tình Không càng ôm lấy cơ thể của cô, Mục Thần Hạo lại càng ra sức giữ lấy hai tay của cô, để cô không thể cử động.

Thấy khuôn mặt của Hạ Tình Không đỏ bừng bừng vì cuống quýt, trong con mắt đen láy của Mục Thần Hạo loé lên cảm xúc khác thường.

Làm sao đây, chẳng lẽ hôm nay thật sự phải cái đó với người đàn ông xa lạ ở chỗ này à? Không tệ vậy chứ…

Cô vẫn còn là gái tơ.

Bịch!

“Cô chủ!”

Hạ Tình Không đang hoảng loạn, không biết phải làm sao, lại nghe thấy cửa bị đạp ra, một tiếng nói điềm tĩnh đột nhiên vang lên.

“Cô chủ?”

Mục Thần Hạo dừng động tác lại, nhìn về phía Hạ Tình Không bị đè ở trên tường.

Hạ Tình Không nhìn người tới, đầu tiên là sửng sốt, sau đó ánh mắt bắt đầu trở nên bình tĩnh… Sau đó là tuyệt vọng, giống như bầu trời đêm đầy sao đột nhiên mây đen mù mịt.

Mục Thần Hạo cảm thấy có hơi tò mò.

Tại sao cô “gái” này lại có biểu cảm này.

Người đàn ông mặc đồ vest, đeo kính viền vàng, nhìn Hạ Tình Không ôm lấy quần áo rách rưới, biểu cảm trên mặt có hơi co giật. Nhưng sau đó lúc anh ta nhìn thấy Mục Thần Hạo, chỉ đành nhịn xuống cơn giận trong lòng.

“Cậu chủ Mục, chào cậu, có phải đã có hiểu nhầm gì với cô chủ nhà chúng tôi hay không?”

“Không có.” Mục Thần Hạo thu tay về, buông Hạ Tình Không ra.

Hạ Tình Không lườm Mục Thần Hạo một cái, đẩy anh ra, sau đó cách xa anh, sau đó chỉ một vệ sĩ phía sau người đeo kính viền vàng, kêu:

“Cởi!”

Người đàn ông đeo kính viền vàng đã hiểu ngay, bảo vệ sĩ còn đang ngẩn người cởi áo khoác xuống, đưa cho Hạ Tình Không.

Hạ Tình Không mặc áo khoác vào chuẩn bị rời đi, lại bị người đàn ông đeo kính viền vàng ngăn lại.

“Cô chủ, xin hãy theo chúng tôi về nhà.”

“Về nhà?” Hạ Tình Không vừa chuẩn bị nổi giận, nhìn Mục Thần Hạo đang xem trò vui, đè thấp giọng. “Tôi sẽ không trở về.”


/2723