Cưới Trước Sủng Sau: Vợ Nhỏ Của Tổng Tài

Chương 10.2: Xuống xe trên đường cao tốc

/2723


Chương 10.2: Xuống xe trên đường cao tốc
Hôm nay là ngày đầu đến nhà họ Mục, cho nên nhà họ Hạ đã chuẩn bị cho Hạ Tình Không bộ đồ cũng vô cùng chính thức, lễ phục cao quý, tao nhã, cộng thêm đôi giày cao 10 cm.
Mặc mặc như vậy ở trong bữa tiệc đẹp áp quần chúng cũng không có vấn đề, nhưng đang ở trên đường cao tốc, lại làm khó Hạ Tình Không rồi.
Trên xe, Mục Thần Hạo ra lệnh. “Phái người đi theo, nhưng đừng ra tay giúp cô ta.”
“Vâng cậu chủ.”
Mới đi được mấy trăm mét, Hạ Tình Không đã cảm thấy chân của cô đau rát, chỉ đành cởi giày cao gót ra, đi chân đất trên đường cao tốc.
Cũng may là mặt đường của đường cao tốc khá bằng phẳng, không có sỏi đá gì.
Cô cầm di động Mục Thần Hạo đưa xem chỉ đường, từ đường cao tốc này đi tới nhà của Mục Thần Hạo mất khoảng 15 km.
……
Hạ Tình Không cảm thấy trong lòng có chục nghìn con ngựa đang chạy loạn, cô đúng là tạo nghiệp gì ở kiếp trước, kiếp này phải gả cho tên biến thái như Mục Thần Hạo!
Cô nghiêm túc xem chỉ đường, khoảng 1 km đã có thể xuống đường cao tốc, Hạ Tình Không định xuống cao tốc, liền bắt xe đến nhà họ Mục!
Lại đi được khoảng 500 mét, một chiếc xe con màu đen đỗ lại bên cạnh Hạ Tình Không.
Chẳng lẽ tên khốn này lương tâm trỗi dậy, nên phái người tới đón cô?
Vậy còn tạm được.
Hạ Tình Không đang định lên xe, nhưng lại phát hiện có chút đầu mối.
Bởi vì chiếc xe đỗ bên cạnh cô… không phải thuộc hệ xe Benz, mà là một chiếc Honda màu đen.
Nếu như Tình Không nhớ không nhầm, vừa nãy lúc rời khỏi nhà họ Hạ, sáu chiếc xe của nhà họ Mục tất cả đều là hệ xe Benz…
Vậy… chiếc xe này là?
Còn chưa kịp nghĩ nhiều, trên xe đã có hai người đàn ông vạm vỡ che mặt bằng vải đen đi xuống.
“Đệch, các người…”
Hạ Tình Không còn chưa nói xong đã ngửi thấy một mùi hương lạ, chỉ cảm thấy trước mặt chợt tối, rồi ngất đi.
Xe của Mục Thần Hạo vững vàng xuống khỏi đường cao tốc, chậm rãi lái về phía biệt thự nhà họ Mục.
Sau khi về đến biệt thự nhà họ Mục, anh cũng bắt đầu xử lý công việc thường ngày của công ty.
“Không hay rồi cậu chủ, mợ chủ không thấy đâu nữa.” A Chính vội vội vàng vàng chạy vào.
Con ngươi Mục Thần Hạo chợt co lại, đóng máy tính xách tay lại, sau đó hỏi: “Xảy ra chuyện gì? Không phải cho người đi theo rồi à?”
“Dạ vâng, các anh em vẫn đi theo mợ chủ. Chỉ là sợ cô ấy phát hiện, cho nên xe cũng không dám theo quá gần. Chớp mắt mợ chủ đã lên một chiếc xe Honda màu đen, đã phái người lấy camera gần đó, chiếc xe Honda màu đen này có biển số là Hộ b36788.”
Nghe tiếng, Mục Thần Hạo gật đầu, vẻ mặt hờ hững. “Ừ, ra ngoài đi!”
Tí tách, tí tách, tí tách… Bên tai vang lên tiếng nước nhỏ.
Lúc Hạ Tình Không tỉnh lại, mắt đã bị vải đen che lại, trong miệng cũng bị bịt băng dính.
Dùng sức lắc lư cổ tay của mình, Tình Không phát hiện cô đã bị trói trên một cái ghế.
“Cô chủ Hạ, tỉnh rồi à? Đã lâu không gặp ~” Bên tai vang lên một tiếng nói quen thuộc.
Đây là một nhà kho dưới lòng đất ẩm mốc, bật cái đèn màu trắng lắc lư, một mùi ẩm mốc khiến dạ dày Hạ Tình Không cuộn trào.
Ngay sau đó vải đen che mắt của Hạ Tình Không bị kéo xuống.
Ánh sáng mãnh liệt khiến cô hơi không thích ứng, hơi híp mắt lại. Hạ Tình Không đánh giá người đứng ở trước mặt.
“Còn nhớ tôi không?”

/2723