Cùng Hát Một Bài Ca (Nhất Niệm Sênh Ca Khởi)

Chương 25 - Chương 24

/26


Diệp Niệm Sênh theo Mộ Tắc Thành đến một phòng nghỉ ở khu hậu đài, nhìn quanh, thấy một người phụ nữ trung niên mặc sườn xám màu sứ thanh hoa, trang nhã ngồi trong góc. Tuy trên mặt có chút tang thương, nhưng vẫn không át nổi ánh sáng rực rỡ, lúc còn trẻ, nhất định là giai nhân một thời.

Cô nghĩ thầm như vậy, bước chân theo Mộ Tắc Thành đến bên cạnh bà.

Lão Mộ, Thiên Ca nói lát nữa sẽ tới. Người phụ nữ kia mở miệng nói trước.

Chân Chân, mau đến gặp con dâu nhà chúng ta. Mộ Tắc Thành vừa sủng nịnh ôm lấy người phụ nữ kia, vừa nhìn Diệp Niệm Sênh nói: Tiểu Diệp, đây là mẹ của Thiên Ca.

Cô Diệp, nghe danh đã lâu.

Gặp cha mẹ vậy là đã gặp cha mẹ rồi.

Tuy lúc trước từng hợp tác với Mộ Tắc Thành, tuy biết ông là ba của nam thần, nhưng không thân thuộc.

Lần này lại gặp mẫu thân đại nhân, dưới tình huống không hề chuẩn bị trước như vậy.

Còn là dưới tình huống không có nam thần nữa.

Căng thẳng, căng thẳng, căng thẳng.

Hơi thở, đi đâu rồi, đại não, còn chuyển động được không.

Bác gái, chào bác. Diệp Niệm Sênh khẽ cười nói. Bác gọi con là Sênh Sênh là được rồi.

Trong đầu bắt đầu ra sức sưu tầm thông tin về mẹ của Mộ Thiên Ca. Mẹ anh Lý Chân là nghệ sĩ piano trong nước, từng đạt không ít giải thưởng trong và ngoài nước, nhưng từ sau khi sinh Mộ Thiên Ca vẫn luôn lui về trạng thái ở ẩn, ít có tin của bà.

Sắp là người một nhà rồi còn gọi người ta là cô Diệp gì chứ. Mộ Tắc Thành cũng nói đùa. Tôi cũng phải đổi giọng gọi Sênh Sênh thôi.

Chú Thành. Con trai chú nhất định đã tiếp nối truyền thống đẹp của chú.

Phải phải phải, người một nhà, Sênh Sênh trông thật đáng yêu. Lý Chân tỉ mỉ đánh giá thiếu nữ nhu thuận trước mặt, thích từ tận đáy lòng. Lúc trước đều nghe Lão Mộ nhắc tới, bây giờ mới thấy người thật, quả thật vừa lòng.

Bác gái mới thật sự là sinh ra đã đẹp, hơn nữa nghe nói còn đàn piano rất hay, anh Ca vẫn luôn rất kiêu ngạo nói đến chiến tích lẫy lừng của bác với con đó.

Đứa nhỏ Thiên Ca này, còn nói chuyện lúc trước của bác với con làm gì, sau này thằng bé, phải phiền con lo lắng rồi. Ký Chân kéo tay Diệp Niệm Sênh, mỉm cười nói.

Diệp Niệm Sênh mỉm cười nhìn vẻ mặt tươi cười rạng rỡ của Lý Chân, nghĩ thầm: Giống như vô tình vỗ mông ngựa mẹ chồng tương lai vậy.

Không đợi cô trả lời, có giọng nói bỗng chen vào: Ba mẹ hai người đừng dọa Tiểu Sênh chạy mất.

Người nói là Mộ Thiên Ca.

Ài, nóng lòng bảo vệ vợ như vậy, quả thật giống ba như đúc. Mộ Tắc Thành tự nhiên mở miệng, Lý Chân ở bên cũng thưởng thức vẻ mặt của con trai.

Chỉ có Diệp Niệm sênh lúc này ngoài đó mặt và im lặng, dường như không thể nói thêm gì khác.

Hai đứa con mấy ngày nay không thấy công khai, chúng ta đi tham quan trước. Mộ Tắc Thành ôm Lý Chân chậm rãi đi khỏi, vợ chồng họ nhiều năm như vậy ân

/26