Cưng Chiều Em Nhất

Chương 75 - Chương 75

/76


Edit: Thanh Hưng

Khi Hạ thị truyền đến tin tức sắp sửa sắp xếp lại Hội Đồng Quản Trị thì hôn lễ của Hề Duy vừa mới vừa kết thúc, Hề Hi đang chuẩn bị cùng Hạng Việt đến nước Pháp chụp ảnh cưới.

Chuyện này thành chuyện lớn thứ ba trong năm nay của Vũ Lăng sau chuyện nhà họ Sầm rửa tiền, Hề Bá Niên ly hôn, còn có khí thế lên men ảnh hưởng toàn quốc. Dân chúng bình thường có lẽ cũng không chú ý những thứ này, ảnh hưởng của chuyện này đối với bọn họ chỉ giới hạn ở giá cổ phiếu lên xuống, nhưng ở thương vòng xem ra, còn làm người khác chú ý hơn so với sự kiện nhà họ Sầm rửa tiền cùng với Hề Bá Niên ly hôn.

Buổi tối cùng Hạng Việt cùng nhau trở về nhà lớn nhà họ Hạng ăn cơm, trên bàn ăn, đã nghe Hạng Quốc Khải và Hạng Trác nhắc đến chuyện này.

Kể từ khi Hạ lão qua đời, Hạ thị càng không phát được. Ông có loại cảm khái mỹ nhân tuổi xế chiều, thời kỳ cường thịnh lúc đầu khi Hạ thị hô phong hoán vũ ở thương giới có thể không quay lại được nữa rồi.

Hạng Trác nói: Mấy hạng mục Hạ thị khai thác hai năm qua cuối cùng đều bị thất bại, cộng thêm đích tôn cùng chi thứ hai nhà họ Hạ tranh đấu gay gắt, tư tưởng khác nhau, tác phong công ty bất chính, suy tàn là chuyện sớm hay muộn. Lại nói Hạ thị vẫn còn tồn tại những lề thói đã quá (tha.hư.l.q.d) cũ kỹ, người xem tầng lớp trung và cao tầng của công ty bọn họ đều lớn tuổi hơn người, không có dòng máu mới mẻ chảy vào, xã hội bây giờ lại biến chuyển từng ngày, lần này thiết lập lại Hội Đồng Quản Trị có lẽ là cơ hội cũng không biết chừng.

Hề Hi cảm thấy Hạng Trác phân tích rất đúng, rèn luyện hai năm này của cô cũng không phải là không công không có hiệu quả, suy nghĩ một chút hỏi: Vậy nguyên nhân sắp xếp lại Hội Đồng Quản Trị của Hạ thị lần này là gì? Từ sau khi anh trai kết hôn chuyển đi, Hề Hi thường ở lại nhà Hạng Việt, chuyện thế này hôm qua cô mới biết, nhưng anh trai lại đi công tác không có ở công ty, cô cũng không biết tìm ai để giải đáp thắc mắc.

Hạng Trác nghiêng mắt nhìn cô một cái, Hạng Quốc Khải cũng nhìn sang, Hề Hi nháy mắt mấy cái, sau đó thì nghe Hạng Trác nói: Hội Đồng Quản Trị của Hạ thị gây dựng lại, là bởi vì có vốn đầu tư bên ngoài rót vào. Có tin tức nói, người bên ngoài rót đầu tư vào. . . Chính là chú Hề.

Làm sao có thể?! Hề Hi nghẹn họng nhìn trân trối, bày tỏ khiếp sợ. Chuyện như vậy cô một ít cũng không biết, cũng không từng nghe người trong nhà nhắc tới.

Hạng Trác thấy cô thật sự giống như là không biết, cười ha ha: Tin tức này cũng là anh nghe người khác nói, có thể là truyền nhầm cũng không biết chừng, hiện tại Hạ thị rất kín tiếng, hiện tại người đầu tư là ai không ai biết.

Hạng Việt cảnh cáo nhìn về phía anh trai mình, Hạng Trác hơi chột dạ, cúi đầu chuyên tâm ăn cơm. Hề Hi mím môi khổ cực suy nghĩ, mơ hồ nhớ ra chuyện gì đó, nhưng dùng sức nghĩ, lại không thể nghĩ ra.

Cát Phương Hoa đưa tay đập xuống người con trai: Lời đồn cũng có thể lấy ra nói loạn? Vậy hôm nay còn có người gọi điện thoại hỏi ta có phải nhà chúng ta đầu tư hay không đây này, sao con không nói đi?!

Hạng Trác hì hì cười ngượng ngùng, không dám phản bác. Hạng Việt chọn thịt bỏ vào trong chén Hề Hi, dịu dàng nói: Đừng nghe anh trai nói hươu nói vượn, ăn cơm đi.

Đúng thế, mau ăn cơm đi, Cát Phương Hoa cũng phụ họa, còn đẩy đĩa sườn trước mặt về phía con trai nhỏ bên kia, Lát nữa cơm nước xong thì các con trở về bên kia dọn dẹp đi, sáng mai mấy giờ bay?

Bảy giờ. Hạng Việt nói: Mẹ, áo khoác màu xanh xám kia của con giặt sạch chưa?

Giặt sạch rồi, cũng mang về nhà rồi, đợi lát nữa để chị Trần lấy xuống cho con.

. . . . . .

Trở lại nhà trọ, Hề Hi lười biếng nằm bẹp dí trên ghế sa lon không muốn động đậy. Hạng Việt bảo cô đi tắm, cô nằm úp sấp trên lưng anh làm nũng: Anh giúp em xả nước tắm, còn muốn thả cánh hoa, còn phải cõng em.

Hạng Việt xoay người lại siết chặt lỗ mũi của cô: Thế nào lại vẫn giống như một đứa bé thế. Vậy có cần anh giúp em tắm hay không?

Cái này thì miễn đi, Hề Hi cố làm vẻ dè dặt, Bây giờ anh còn chưa đủ tư cách.

Đã lĩnh giấy chứng nhận kết hôn rồi còn chưa đủ tư cách? Anh buồn cười. Hề Hi hừ hừ: Đêm tân hôn mới thân mật, đây không phải là chính anh nói sao? Hạng Việt im lặng, tuần trước hai người đã nhận giấy đăng ký kết hôn, đáng tiếc trước đây đã từng nói rằng phải đợi đêm tân hôn lúc động phòng mới cái gì kia, cô nhóc này giống như nắm được đẳng chuôi cắn chặt không nhả, làm cho anh rất có loại cảm giác tự đào hố chôn mình.

Buổi tối nằm dài trên giường, Hề Hi vùi ở trong ngực Hạng Việt, không ngủ được, lại sợ đánh thức anh, cũng không dám lộn xộn.

Có tâm sự? Hạng Việt đột nhiên lên tiếng dọa cô giật mình: Anh không ngủ à?

Em không ngủ thì làm sao mà anh ngủ được? Anh ngồi dậy bật đèn bàn lên: Có muốn nói chuyện một chút hay không?

Ánh đèn chiếu sáng cả phòng ngủ, Hề Hi trước tiên híp mắt thích ứng với ánh sáng, sau đó cũng ngồi dậy. Bây giờ đã là tháng Mười, trời có chút lạnh, Hạng Việt kéo người vào trong ngực, Hề Hi trầm mặc một lát mới nói: Em cảm thấy có thể người đầu tư vào Hạ thị thật sự là ba em.

Nếu quả thật là chú Hề đầu tư vào Hạ thị, không phải em nên vui mừng sao? Anh bắt lấy trọng điểm.

Hề Hi mím môi “ừ” một tiếng, lúc cô đang tắm thì nhớ tới đêm hôm đó anh trai nói câu nói kia, “cha chưa bao giờ chịu thua thiệt”, kết hợp với tình huống hiện nay của Hạ thị, kết luận hình như đã nổi trên mặt nước.

Chuyện lớn như đầu tư vào Hạ thị này cô chưa bao giờ nghe anh trai nhắc tới, trong công


/76