Cưng Chiều Em Nhất

Chương 32 - Chương 32

/76


Nụ hôn này gấp gáp lại nhiệt tình, mãnh liệt như rượu Vodka, không ngọt không đắng không chát, mà lại như lửa nóng đốt cháy răng môi, kích thích yết hầu, hừng hực trong tim phổi.

Khi hai người thở hồng hộc tách ra, Hề Hi tựa lq.ddd vào trán anh mặt mày cong cong: Thật sự là anh trai em bảo anh tới? Hơi thở của cô phun lên mặt anh, cùng anh quấn quýt chung một chỗ, có chút ý xuân kiều diễm không thể nói rõ.

Hạng Việt trầm mặc: Trước đó anh ở trên lầu. Cũng không nói rõ có phải Hề Duy nhờ vả hay không.

Cô “Nha” một tiếng, lại hôn hôn môi anh một lát, không tiếp tục truy hỏi, ngược lại nói: Em đã giải thích với anh trai em là buổi tối không quay về, đêm nay em ở đâu anh phải phụ trách.

Vốn cho là cô muốn truy hỏi rõ rang nhưng không nghĩ tới lại im lặng, Hạng Việt đã nghĩ trăm phương ngàn kế chuẩn bị chiến tranh đối thủ lại đột nhiên nửa đường lui binh, giống như một quyền đánh vào bông, không chỗ dùng sức, tâm tình phức tạp có thể tưởng tượng được.

Hề Hi thừa dịp anh không chú ý lại trộm hương, đầu lưỡi nhấp nhấp môi của anh để lại một vết nước hình tròn. Nở nụ cười giống như hồ ly nhỏ tham lam chiếm được tiện nghi: Đi thôi, đi nhà trọ của anh. Nói xong buông cổ của anh ra, lui người trở lại trên ghế, thắt xong dây an toàn nhưng đợi một lát vẫn không thấy anh có động tác, cô ngáp một cái, hỏi: Sao vẫn còn không lái xe? Hiện tại đã là rạng sáng gần hai giờ rồi. Hoàn toàn không nghĩ là ai trêu chọc người khác tâm thần không yên, lại vẫn dám chỉ ra thời gian.

Ánh mắt Hạng Việt thâm trầm nhìn cô, cô thản nhiên nhìn lại, lại vẫn tự nhận đáng yêu nháy mắt mấy cái. Sau một lúc lâu, Hạng Việt thở dài, xoay chìa khóa, giẫm lên chân ga khởi động xe. Lamborghini màu đen được đèn thanh hưng đường hai bên chiếu vào lộ ra vẻ thâm trầm nhanh chóng tăng tốc, chạy nhanh như gió. Hề Hi tay mắt lanh lẹ bắt được tay vịn trên xe, không đợi cô khiển trách, tốc độ xe thoáng cái chậm lại, từ từ lại biến thành chạy đều, giống như khoảnh khắc bay nhanh vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.

Trong xe xuất hiện yên tĩnh quỷ dị, anh không chớp mắt lái xe, cô mím môi một mình buồn bực. Sau một lát, anh mở nhạc, một ca khúc piano trôi chảy vang lên, là nhạc nhẹ Schubert, mới vừa mở không tới một phút đồng hồ cô đã giơ tay tắt đi. Anh phân tâm liếc nhìn cô một cái, cô trừng lại một cái khiêu khích, cặp mắt mèo xinh đẹp kia lóe ra ánh sáng đặc biệt, có vẻ đẹp rung động lòng người.

Hạng Việt không nói gì thu hồi tầm mắt chuyên chú lái xe, Hề Hi cũng không có động tác khác, lười biếng tựa vào trên ghế dựa, ngáp một cái lại một cái, ánh mắt chua xót chảy ra vài giọt lệ. Giống như cực kì mệt mỏi, phờ phạc. Nhưng mà khi xe rẽ một cái lên đường Tần Lĩnh, cô lại tức khắc trừng lớn mắt phản ứng cực nhanh: Em đã nói đêm nay em không quay về! Đây là con đường nhất định phải đi qua nếu muốn về Hề trạch, tuyệt đối không phải đường đến nhà trọ của anh. Hạng Việt nhàn nhạt nói: Ở Cửu Ca anh còn có xã giao, một lát nữa vẫn phải quay lại.

Em mặc kệ, hoặc là đưa em quay lại Cửu Ca tìm bọn Hạ Y uống rượu, hoặc là dẫn em tới nhà trọ của anh, cái khác không bàn nữa. Sau khi cô đưa ra hai lựa chọn, cánh tay lập tức ôm ở trước ngực, khuôn mặt nhỏ nhắn kéo căng, bày ra tư thế không thương lượng nữa nhưng kỳ thật trong lòng đã làm tốt công tác chuẩn bị bị đả kích, anh tựa như bông hoa trên Cao Lĩnh muốn ngắt là quá khó khăn.

Hạng Việt không đáp lại, dừng xe vào ven đường. Trong xe u tĩnh vắng vẻ, ánh sáng yếu ớt của đèn đường xuyên thấu qua cửa kính xe chiếu vào vẽ ra hình ảnh mông lung của hai người, Hề Hi nhận thấy biểu tình không thân thiết trên mặt anh, trực giác cho rằng anh đang tức giận.

Cô có chút thương cảm, trong lòng chua xót.

Em biết anh không thích em, em quấn anh như vậy có phải gây ra rất nhiều phiền phức cho anh hay không?

Đêm nay anh không nên tới tìm em, anh tìm em là sẽ cho em hi vọng, nếu anh không đến thì em sẽ thất vọng nhưng chắc hẳn sẽ không khổ sở. Em không phải người có da mặt dày, theo đuổi anh cũng cần rất nhiều dũng khí. Lần một lần hai lần ba em có thể kiên trì được, nhưng nhiều lần hơn, dũng khí dùng hết rồi, em sẽ biết khó mà lui thôi. Hiện tại anh vừa cho em hi vọng lại vừa muốn bóp chết hi vọng của em, Hạng Việt, anh như thế cũng có chút không được, thực sự lạnh lùng vô tình với em một chút, em nghĩ em sẽ càng cảm kích anh hơn.

Thấy anh không hé răng, cô mệt mỏi thở dài: Thôi, anh đưa em trở về đi, về sau đừng quan tâm em nữa, em sợ không quản được chính mình.

Sau một lúc lâu, cuối cùng xe lại một lần nữa khởi động, cho đến khi đến Hề trạch, anh đều không nói một câu nào với cô, cô cũng không chủ động hé răng. Lặng im trong lúc này trở thành âm thanh chính của cô và anh.

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Đối với nhà họ Hề mà nói, giao thừa vừa nhạt nhẽo lại không thú vị, nhưng mùng một đầu năm vừa bắt đầu thì nhà họ Hề sẽ xôn xao náo nhiệt trở lại. Ngày này hàng năm tân khách lui tới đều rất nhiều, thân thích của nhà họ Hề cũng không ít, còn có người nhà mẹ đẻ Sầm Úy. Từ mùng một đến 15 tháng giêng đều không ngừng nghỉ.

Hôm nay người hai nhà chú hai chú ba Hề Hi còn có hai nhà anh cả anh hai Sầm Úy đều tới. Hề Hi không thích Sầm Úy, đương nhiên cũng không muốn gặp người nhà họ Sầm, hơn nữa tình cảm với Hạng Việt lại không được, tâm tình lại càng không tốt. Từ khi rời giường đã là khuôn mặt lạnh nhạt, trừ Hề Duy, ai nói chuyện với cô cô đều hờ hững, ngay cả người cha ruột Hề Bá Niên này khi nói chuyện với con gái

/76