Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 9 - Chương 9

/201


Bảo Nhi, nàng vừa nói cái gì? Nhạc Mặc có chút mụ mị.

Tướng công, ta mệt rồi, ta muốn ngủ. Bảo Nhi ra vẻ lười biếng, vừa ngáp, vừa ôm cánh tay Nhạc Mặc.

Không đúng, mới vừa rồi Bảo Nhi nói khác, Nhạc Mặc chăm chú nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn ra vẻ không biết cái gì, Nhạc Mặc bắt đầu hoài nghi có phải mình nghe nhầm rồi hay không, day day huyệt thái dương, ôm Bảo Nhi nằm xuống.

Ngày từng ngày trôi qua, mỗi ngày nếu không phải là đi theo Nhạc Mặc hái trà, thì là đi tìm Hà Hoa chơi. Từ lần đó về sau Lưu thị yên tĩnh không ít, cũng không ở không đi gây sự nữa. Chỉ là tiệc vui chóng tàn.

Lưu thị lại mang thai, Nhạc bà tử mở cờ trong bụng. Cũng không để cho Lưu thị làm việc, chỉ ở nhà dưỡng thai. Cái này có thể là bởi vì Nhạc bà tử bù đắp tiếc nuối việc lúc trước mình chỉ sinh được có hai đứa con trai, hiện tại đại tức phụ có tiền đồ, lại mang thai.

Lưu thị cũng mở cờ trong bụng, được nước ở trước mặt Bảo Nhi. Ôi cha, ta nói thẩm nó, ngươi nói ngươi và tiểu thúc cũng đã thành gia hơn một năm, bụng thế nào lại chưa có động tĩnh gì hết vậy? Ngay trước mặt một đám phụ nhân, một chút đường sống Lưu thị cũng không để lại cho Bảo Nhi.

Cổ đại đề ra thất xuất chi điều, nhưng không phải chỉ có một điều không con này nhé. Bảo Nhi vốn chỉ đi ngang qua bờ sông, không ngờ cứ như vậy trúng đạn.

Nhìn đám thôn phụ miệng rộng cười toe toét kia, Bảo Nhi chỉ cảm thấy bọn họ rất là đáng thương, trừ những hứng thú bậc thấp này ra không còn gì khác.

Ha ha, Bảo Nhi cũng không có thân thể như tẩu tử, ngày đêm đều có thể lăn qua lăn lại. Bảo Nhi cười hì hì. Mặt Lưu thị xoẹt một cái đỏ lên, thôn phụ bên cạnh đều che miệng. Đôi mày thanh tú của Bảo Nhi khẽ nhếch lên, ngặm một cọng cỏ đuôi chó ngâm nga rời đi.

Mấy ngày qua không phải Bảo Nhi không làm việc đứng đắn, chính là khảo xét xung quanh một phen. Trong đầu không có kiến thức nông nghiệp gì, chỉ có chút kiến thức về quản lý, thị trường marketing hiện đại. Chỉ có điều, biện pháp kiếm tiền vẫn có, chỉ là với thân phận hiện tại của mình không tiện lắm, nếu không phải kẻ ngốc thì tốt rồi.

Nhạc Đại Ngưu trong thôn muốn thú tức phụ, nương Đại Ngưu đang kêu gọi người từng nhà tới hỗ trợ, đều là đồng tộc, có chuyện gì cũng sẽ tụ tập lại giúp đỡ. Ngày mai là ngày chính rồi, cho nên tối hôm nay bắt đầu bận rộn.

Phụ nhân các nhà đều mang theo nồi, dao, chén ... trong nhà tụ tập ở nhà Đại Ngưu. Nhạc bà tử dẫn theo Lưu thị đang chuẩn bị đi qua, Bảo Nhi vốn không có ý định đi, nàng không thích những hứng thú cấp thấp này của các thôn phụ lắm.

Bảo Nhi, sao không đi? Buổi tối không ai có thể nấu cơm cho ngươi. Nhạc bà tử nhìn đứa ngốc vẫn còn ngồi yên khó có được quan tâm một câu. Nếu không phải Nhạc Mặc


/201