Cô Vợ Nhỏ Của Đông Thiếu

Chương 22: Cơ thể mềm mại thơm tho của cô

/1079


Chương 22: Cơ thể mềm mại thơm tho của cô

Sau đó, cô cười thì thấy người đàn ông cao to hiện trong gương.

Đột nhiên cô bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Đông Phương Dụ, quên ngưng cười.

Đôi mắt đen láy của người đàn ông hơi nghiêm nghị.

Giây phút đó, phảng phất nhìn thoáng qua, dung mạo và nụ cười của cô tựa hồ khơi dậy cơn sóng trong lòng anh.

Đông Phương Dụ không phát hiện, anh thấy ánh mắt của cô có phần nóng bỏng hơn.

“Chủ tịch…” Những chuyên viên trang điểm nhìn thấy anh đều vội chào hỏi.

Đông Phương Dụ hơi gật đầu, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Hải Tiểu Đường trong gương.

Những người khác biết ý nên rời khỏi, cả gian phòng chỉ còn lại 2 người họ.

Hải Tiểu Đường đã né ánh mắt anh từ lâu, cô xách túi dự tiệc có khảm đá quý, quay người đối mặt với anh: “Đi thôi, tôi chuẩn bị xong rồi.”

Đông Phương Dụ quan sát cô, giọng chợt lạnh lùng vài phần: “Tối nay nên làm thế nào, tôi nghĩ, chắc không cần nói thì cô cũng biết.”

Hải Tiểu Đường cố tình hỏi ngược lại: “Có phải tôi phối hợp tốt với anh thì anh sẽ ly hôn với tôi không?”

Đột nhiên ánh mắt của người đàn ông trở nên lạnh lùng: “Nếu không phải tại cô, hôm nay lại xảy ra chuyện phiền phức thế này sao?”

“Chẳng là là rắc rối nhỏ, hơn nữa tiêm dự phòng trước cho mọi người cũng tốt, dù gì chúng ta sớm muộn cũng ly hôn thôi.” Hải Tiểu Đường nói vớ vẻ bất mãn và không quan tâm.

Đông Phương Dụ cau mày, ánh mắt phức tạp.

Anh phát hiện mình không hiểu rốt cuộc cô muốn làm gì.

Lẽ nào cô thật sự muốn ly hôn?

Đông Phương Dụ không hiểu, tại sao cô bỗng dưng thay đổi thái độ? Có lẽ cô lạc mềm buộc chặt, kỹ thuật diễn quá tốt…

Nhưng mặc kệ thế nào, sớm muộn anh cũng tìm ra sự thật!

Hơn nữa, bây giờ thái độ của cô, anh rất hài lòng, cho dù cô diễn cũng được, chỉ cần đừng tiếp tục bám lấy anh là được.

Đồng thời, anh hoàn toàn không để ý đến cảm giác khó chịu nhen nhóm trong đáy lòng mình.

“Đi thôi.” Đông Phương Dụ cong cánh tay trái lên.

Hải Tiểu Đường giống như không hiểu lời mời của anh, tự mình đi về phía trước.

Cô không khoác tay anh!

Ai ngờ đôi giày cao gót cô mang quá cao, gót giày quá nhọn, cô đi chừng vài bước thì chợt trẹo chân…

“A…” Hải Tiểu Đường thở nẹh, tưởng mình sẽ té xuống đất.

Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên eo cô có thêm một cánh tay vòng qua.

Cơ thể cô cũng bị ngã vào lồng ngực rắn chắc và rộng rãi với mùi hương dễ chịu khô mát.

Hải Tiểu Đường quá quen với hơi thở của anh, đã quen thuộc đến tận xương tuỷ và linh hồn mình từ lâu.

Mỗi lần ngửi thấy mùi của anh, trái tim cô lại cảm thấy đau đớn.

Cảm giác quen thuộc đó, đau khổ cầu cũng không được lại ập đến…

Hải Tiểu Đường chợt giống như bị kim đâm, hốt hoảng đẩy anh ra.

Đông Phương Dụ loạng choạng lùi về sau một bước, ánh mắt có vẻ ngạc nhiên.

Trên ngón tay, thậm chí còn lưu lại xúc cảm lúc nãy chạm vào cơ thể mềm mại của cô.

Lúc nãy bỗng nhiên anh ôm cô, chợt cảm nhận cơ thể mềm mại của cô, tâm trạng lâng lâng thì bị cô đẩy ra.

Đông Phương Dụ trừ việc nghi ngờ hành động của cô, còn có hơi não nề…

“Đi thôi, tôi không sao.” Hải Tiểu Đường lại ra vẻ như không có gì, cô đứng thẳng người, nét mặt thanh thản nói.

Đôi mắt của Đông Phương Dụ hiểu rõ và cũng không hỏi gì.

Anh tiến lên trước, lại cong cánh tay lên: “Nếu đi không vững thì khoác cho chắc vào!”

Lần này Hải Tiểu Đường không từ chối, cô ngoan ngoãn khoác lên tay anh, được anh đưa ra ngoài.

Trong hội trường diễn ra bữa tiệc đã có rất đông người đến.

Hình như toàn là nhân viên và giám đốc cấp cao của ‘Đông Phương’, cũng có rất nhiều nhân vật quan trọng khác được mời đến.


/1079