Cô Vợ Kết Hôn Hợp Đồng Mang Thai

Chương 6 - Cảm Giác Ấy Chắc Là Rất Đau Đớn

/1870


Cô coi anh thành trai bao rồi sao?

Anh có cảm giác bị phụ nữ trả giá.

Sắc mặt Cố Phong Thành có chút âm u, cực khó chịu, tròng mắt anh ta nhìn chằm chằm cô, sắc bén như mũi tên.

Tống Khinh Ca bị anh ta nhìn toàn thân lập tức nóng lên, đổ mồ hôi lạnh. Khí thế có phần kém đi, ở đây mà cô lại dám cùng hắn thảo luận về vấn đề “kỹ thuật”, lập tức phẫn nỗ nói: “ Anh nhận tiền, rồi buông tha cho tôi.”

Cố Phong Thành hận đến nghiến răng: “ Nếu tôi nhận tiền của cô, thì tôi phải có nghĩa vụ làm cho cô thoải mái rồi. Ngày hôm qua tôi phục vụ cô như vậy, cô không hài lòng à? Thế này đi, tôi miễn phí cho cô thêm một lần nữa, cô thấy sao?”

Anh ta đùa với cô ư? Hừ, xem ai sợ ai. Lông mày cô giương lên, khinh thường nói: “Quên đi, anh bị “hỏng” rồi. Cảm giác rất không thích. Anh có cho tôi tiền, tôi cũng không muốn.”

“Hỏng” sao? Anh giận không hề ít tôi lại thấy cô rất là khít khao.

Anh khiến cho cô có quá nhiều áp lực. Tống Khinh Ca mơ hồ cảm thấy có điều gì đó bất an. Loại đàn ông này rất là nguy hiểm, cách xa bao nhiêu tốt bấy nhiêu. “ Tiền hàng đã thanh toán xong, sau này chúng ta coi như chưa từng quen biết.”

Anh không giận, ngược lại còn cười: “ Thật là khó hình dung đã “qua đêm” cùng nhau mà lại trở thành xa lạ. Tôi tới giờ mới nghe nói đấy.”

“ Đúng vậy, trời sáng là ai đi đường nấy.” Tống Khinh Ca nói: “ Tôi ghét nhất là dây dưa không rõ ràng với đàn ông.”

Đột nhiên, cửa phòng họp mở ra. Cao chủ tịch đi ra, nhìn thấy Cố Phong Thành và Tống Khinh Ca tư thế rất là mập mờ.

Lúng túng!

“ Tránh ra.” Tống Khinh Ca cắn răng, giọng nói không lớn thế nhưng ở đây yên tĩnh lại nghe rõ ràng. Cao chủ tịch thấy cảnh tượng như vậy, haizz chỉ biết đứng nhìn.

Cố Phong Thành không hề tức giận, ngược lại anh còn đưa tay lên sửa lại cổ áo sơ mi cho cô, sau đó ghé sát tai cô, giọng điệu xem thường, anh nói nhỏ: “ Che rất kín. Nhưng mà, vẫn để dấu vết tội lỗi tối hôm qua của hai ta lộ hết ra rồi.”

Là dấu hôn?

Mặt cô đỏ ửng lên, siết chặt lại cổ áo. Tức giận nhìn anh.

Cố Phong Thành mím mím môi, giương mi tự đắc, vẻ mặt vô tội không thèm để ý đến cô đang tức giận, anh xoay người bước đi.

“ Khụ! Khụ! Khụ! Tống Tổng, cô không phải nói muốn gặp tôi để bàn về chuyện vay nợ sao?” Cao chủ tịch vừa dứt lời Tống Khinh Ca lập tức lúng túng. “ Đi vào phòng làm việc của tôi rồi nói.”

Thái độ của Cao chủ tịch thay đổi 180 độ khiến cho Tống Khinh Ca có chút khó tin.

Chuyện tiếp theo, càng làm cho Tống Khinh Ca kinh ngạc, Cao chủ tịch tự mình pha trà mời cô, nói chuyện với cô với vẻ mặt ôn hoà quá đi. Thậm chí, khi cô nói trả trước 200 vạn tiền lãi mà Tống thị đã quá hạn hơn một quý. Lúc ấy, Cao chủ tịch mặc dù có chút nhăn mày nhưng cuối cùng vẫn đồng ý.



/1870