Cố Tiên Sinh, Ngủ Ngon Full

Chương 24- Đường Trì ,sớm muộn cũng sẽ bị ta ngâm trong lòng bàn tay.

/817


Chương 24- Đường Trì ,sớm muộn cũng sẽ bị ta ngâm trong lòng bàn tay.


Câu nói này nếu để Cố Lâm Diệp nghe thấy, máu và nước mắt sẽ chảy ra.

Thói quen?

Cố Lâm Tranh khi nói ra điều này thực sự cũng không có chút đỏ mặt!

Anh ấy có thể có được khí chất ngày hôm nay là dựa vào tiền của chính mình!

Đường Trì cảm thấy lời thoại này rất giống như một khuôn mẫu vậy, XX người có tính xấu 1 chút nhưng tâm họ lại không xấu.

Kỳ thực nó cũng giống như là con người xấu lại vô đạo đức nữa.

Nhưng những gì Cố Lâm Tranh nói, cô ấy tự nhiên sẽ không nói bất cứ điều gì mà cô ấy không biết, chỉ  “oh” một tiếng, “ Thế em tiếp tục họp đi, anh sẽ không làm phiền em nữa”.

Đến cuối cùng cô cũng vừa mới xuyên không qua, đối với Cố Lâm Tranh mà nói cũng không phải là thân thuộc gì, dường như cũng chẳng có gì để nói.

Cố Lâm Diệp cũng là như vậy, sau khi Đường Trì nói xong câu này, anh ta cũng cúp điện thoại ngay.

Đường Trì thở phào nhẹ nhõm, tự mình du hành qua, lại cùng với Cố Lâm Tranh trải qua 1 năm, 1 năm này làm sao có thể chịu đựng được đây?

“Đường Trì?”

Đột nhiên, phía sau truyền đến một giọng nói, Đường Trì quay đầu nhìn lại, liền thấy đó là một nam tử mặc âu phục thời trang, dáng người đứng đắn, tóc đã được cố định bằng keo xịt tóc, xem ra, dưới ánh mặt trời đúng là một anh chàng điển trai.

Đường Trì nhận cuộc gọi, theo vô thức đi xuống lầu ký túc xá, lúc  này, hầu hết những người đi học về đều ở trong ký túc xá và ăn cơm bên ngoài, dưới lầu người cũng không đông lắm nhưng nam sinh này, vốn dĩ trong kí ức của Đường Trì cũng không có gì ấn tượng cả.

Khi nhìn thấy Đường Trì quay lại, anh ta nở một nụ cười, hàm răng trắng đều tăm tắp , xem ra cũng là một chàng trai vui vẻ.

Đường Trì có chút nghi hoặc :” cậu biết tôi sao?”

Thực tế trong ký ức của nguyên chủ đều không có người này.

Nhìn thấy ánh mắt xa lạ của Đường Trì, khuôn mặt nam sinh bỗng trở lên cứng đờ, nhưng lập tức nở nụ cười :” Tôi là Chu Linh Thải, ngay cạnh phòng tài chính, cách phòng bạn không xa, chúng ta cùng học một khóa học tự chọn, bạn nhớ ra chưa?”

Đường Trì :”…….”

Nếu cô ấy có thể nhớ thì cô ấy đã không bị mất trí nhớ rồi.

Nhưng cái tên Chu Linh Thải này cũng có chút quen tai.

Trí nhớ của nguyên chủ dường như đã từng nghe qua.

Theo dõi cuộc nói chuyện giữa Chu Linh Thải và Đường Trì, những ánh mắt xung quanh dần dần tập trung vào 2 người họ, ánh mắt bọn họ có phần kinh ngạc, Đường Trì chợt nhận ra một điều, Chu Linh Thải này có thể là một người tương đối nổi tiếng, nếu không thì chỉ là cuộc nói chuyện bình thường giữa nam và nữ làm sao có thể thu hút sự chú ý của người khác.

【Phú nhị đại Chu Linh Thải】

Đột nhiên Đường Trì nhớ ra từ này.

Biểu cảm của Đường Trì có chút phân vân :” cậu tìm tôi có việc gì à?”

Chu Linh Thải mỉm cười, “Hàn Điềm là bạn cùng phòng của cậu đúng không? Cô ấy là bạn của tôi, cái này là tôi mua cho cô ấy, phiền cậu có thể mang cho cô ấy được không?”

Đường Trì nháy mắt :” oh, cứ thế đi.”

Vốn dĩ cô và Hàn Điểm cũng có chút liên quan.

Chu Linh Thải lấy ra một chiếc hộp nhỏ, trông giống như hộp đồ ăn vặt :” tôi mua cho Hàn Điềm, bên trong cũng có nhiều, mọi người có thể ăn cùng nhau.”

Đường Trì cầm lấy đồ, tự nhiên lịch sự cười rồi xoay người đi lên lầu.

Chu Linh Thải từ phía sau nhìn lại, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén hơn một chút, một nam sinh từ phía sau chạy lên :” Anh Chu thế nào rồi, có vở kịch nào không ?”

Chu Linh Thải ha ha lên 2 tiếng : “ Tôi có thể làm gì được ? Cứ đợi đi, sớm muộn gì Đường Trì cũng sẽ bị ta ngâm trong lòng bàn tay.”

Và không chỉ những người khác nói, anh ta cũng nghe qua một số tin đồn

Đường Trì với tính tình mềm mỏng, không dễ mà từ chối người khác, anh ta  chỉ cần xuất hiện vài lần, sớm muộn gì cũng sẽ bị Đường Trì nắm trong lòng bàn tay.

Ồ, đó không phải để xem anh Chu của chúng ta là ai, hệ tài chính à ! Đừng nói gì nữa, tôi dám đảm bảo rằng Đường Trì bây giờ đang cười tự mãn trong lòng đấy mới có thể nói chuyện với cậu ?”

Lời tâng bốc phù phiếm của Chu Linh Thải cũng khá hữu dụng, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười quả quyết.


/817