Cô Ngốc Biết Yêu

Chương 104 - Cắm Trại (Sáu)

/105


Cả nhóm bố trí xong xuôi ở bên trong, mới ra ngoài gọi Giang Đường và Thiển Thiển vào xem một chút.

Đúng như Lâm Nhược Vân từng nói, chiếc lều vải này quả thực rất lớn, lớn đến nỗi có thể dư dả chỗ cho cả bốn người bọn họ, lần đầu tiên Thiển Thiển ra ngoài cắm trại dã ngoại, nhìn cái gì cũng cảm thấy mới lạ, đều muốn hỏi này hỏi nọ.

Họ chơi đùa đủ rồi, lúc ra khỏi lều trại, thấy Lục Diệp, Triệu Thần và Diệp Trạch Phong, ba người đang đứng trước lều loay hoay làm cái gì đó trên nền đất trống, nghe được tiếng mấy cô gái đi ra, tất cả đều không hẹn mà cùng quay đầu lại, Lục Diệp cười nói: Xong rồi à? Cảm thấy thế nào?

Ánh mắt của anh đang nhìn Thiển Thiển.

Cho nên mấy người Lâm Nhược Vân cũng không trả lời, chỉ có Thiển Thiển thần kinh còn hơn cả cốt thép, mới hết sức tung tăng đáp lại: Chơi vui lắm! Còn các cậu đang làm cái gì vậy?

Lục Diệp lui ra bên cạnh một bước, lộ ra cho Thiển Thiển các cô xem bọn họ đang làm gì. Đó là một bộ dụng cụ bếp và nồi dùng ngoài trời hoàn chỉnh, bên cạnh còn để mấy chiếc bình đựng nhiên liệu.

Lục Diệp cong ngón tay gõ lên cái nồi một cái, phát ra tiếng Keng keng , anh nói: Hai ngày kế tiếp, vấn đề ăn cơm của chúng ta phải dựa vào bọn chúng rồi.

Thiển Thiển nhìn chằm chằm bộ nồi nấu ăn tinh xảo khéo léo giống như món đồ chơi của trẻ con này, nhìn nhìn một hồi lâu, không hiểu vì sao lại cười lên.

Nụ cười của cô vui vẻ mà thuần túy, giống như từng nụ hoa nở bung trước mắt Lục Diệp, Lục Diệp nhìn thấy cô như thế, không khỏi sửng sốt


/105