Cô Nàng Giả Nai Của Tổng Giám Đốc Sói

Chương 163 - Chương 157

/168


Ngày 7 tháng 5. Sương mù nhiều.

Lại là kiểu thời tiết quái quỷ này, áp suất thấp khiến tôi ho liên tục. Đã lâu lắm rồi tôi không bị ốm, nhưng bệnh đến thì như núi đổ.

Càng vào thời điểm này, tôi lại càng nhớ cuộc sống trước kia, nhớ sự trông nom của cô ấy, sự chăm sóc của cô ấy, khi tôi không uống thuốc cô ấy sẽ lộ ra vẻ mặt vừa tức giận vừa không biết làm sao. Tuy rằng tôi rất cố chấp, rất ghét nhữngviên thuốc đắng đó, nhưng lần nào tôi cũng phải chịu thua, bởi vì cô ấy sẽ dùng vẻ mặt đáng thương để tố cáo tôi. Vẻ mặt đó của cô ấy cực kỳ đáng yêu, giống như chú thỏ nhỏ bị bắt nạt nhưng lại không thể phản kháng.

Không biết từ khi nào, cô ấy đã dung nhập vào trong lòng tôi, đi sâu vào máu thịt, hoàn toàn không thể chia lìa. Nhưng mà, bây giờ tôi lại không biết tung tích cô ấy, tôi chỉ có thể dựa vào kỷ niệm để sống qua ngày.

Xa quê lâu ngày khiến tôi mất đi sức sống, ngay cả hơi sức để tức giận cũng mất sạch. Nếu như thấy tôi ngoan ngoãn uống thuốc, kiểm điểm sâu sắc, thật lòng nhận lỗi, liệu cô ấy có thể mềm lòng không? Có thể nhìn thấy nụ cười tinh nghịch của cô khi hỏi tôi “Âm Tam Nhi, anh uống lộn thuốc hay là đổi tính thật vậy?” như ngày trước nữa không?

Hoặc là cô ấy sẽ nói: “Em tha thứ cho anh, sẽ không so đo chuyện trước kia nữa, chúng ta về nhà đi!”

Tôi cảm thấy, mình đã bị mắc chứng hoang tưởng rồi.

Tôi thật sự rất muốn quay về ngôi nhà có cô ấy trước kia...

Bách Khả, lão Tam đã trở lại. Cha nuôi bỗng mở miệng, khiến tôi đang vùi đầu trong cuốn nhật kí bừng tỉnh dậy.

Tôi quệt những giọt nước mắt không biết đã rơi xuống từ bao giờ, đi đến bên cửa nhìn về phía màn đêm tối đen như mực. Dưới ánh trăng, Thiên Vũ và Thiên Hoa đang đi phía trước.

Tam Thiếu, cậu đi nhanh một chút, ông chủ vẫn đang chờ cậu đấy. Là giọng nói của Thiên Vũ.

... Đáp lại cậu ta là sự im lặng.

Thiên Hoa quay đầu lại, mỉm cười nói: Tam Thiếu, tôi nói một câu thật lòng, cậu đừng tức giận nhé.

... Đáp lại cậu ta cũng vẫn là sự im lặng.

Thiên Hoa tựa như ngầm nhận được sự ưng thuận, nhẫn nại cười nói: Bộ dáng của cậu bây giờ giống như chó rơi xuống nước.

Cha nuôi buột miệng cười: Thiên Hoa

/168