Có lẽ nào lại như thế

Chương 9: Hồi 9

/63


Hồi 9:
Editor: lily58
Nguồn: diendanlequydon.com

Sau khi trở lại phòng làm việc, Trác Lí tiếp tục công trình "Mỗi ngày lạnh lẽo" của mình. Trải qua một thời gian tu luyện, việc này nghiễm nhiên trở thành một hoạt động không thể thiếu trong cuộc sống thường ngày của cô, nếu như có lỡ quên ( thật ra thì khả năng này không thể xảy ra) cô nhất định sẽ cả ngày không yên.

Gửi một tin nhắn:【 Có bốn người chơi mạt chược ở trong phòng ngủ, cảnh sát tới, sau đó mang đi năm người, hỏi tại sao? 】

Gửi đi.

Câu chuyện của Hứa Tam Đa đã chứng minh rằng: nếu không từ bỏ, không buông tha, cuối cùng nhất định sẽ đạt được thành công. (~ly: hình như là câu chuyện của một quan chức)

Cô vừa gửi tin nhắn đi thì thời gian buôn chuyện bát quái ở phòng làm việc lại bắt đầu. Vu mỹ nhân đi lại bàn làm việc của Trác Lí, hết sức bi thương nói, "Tại sao những đàn ông hoàn hảo trong thiên hạ mà tôi gặp đều là hoa đã có chủ cơ chứ?"

Mặc dù đang đứng ở bàn của Trác Lí, nhưng Vu Thu Thuỷ lại đang nói chuyện với Lâm Bồi. dđLê QuyĐôn Lâm Bồi cũng là một người phụ nữ độc thân lớn tuổi ở bộ phận phỏng vấn, cô và Vu Thu Thuỷ luôn cùng nhau bàn tán những “đề tài điên cuồng”.

Bộ phận phỏng vấn có13 người, 8 người là nữ, cũng chỉ mới có một mình Thường Hinh đã lập gia đình. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Trác Lí đưa ra một kết luận vô cùng sâu sắc: Phóng viên của《 Đô thị tinh anh 》 đều đã đạt tới cấp độ phụ nữ độc thân tài giỏi của Vu Thu Thuỷ và Lâm Bồi

"Vạn Hiểu Yên, không phải cô có một cuộc phỏng vấn quan trọng sao?" Vu mỹ nhân nói xong vẫn không quên tìm lời thích hợp giải tán đám đông đang vây tới.

"Hứ, đi phỏng vấn có thể đến muộn, nhưng tin tức về người đàn ông hoàn hảo thì không thể bỏ lỡ một giây." d2L,Qđ Vạn Hiểu Yên nói rất có triết lý, "Aida, nhìn những người phụ nữ trẻ tuổi xung quanh, tôi nghĩ, việc tìm một người đàn ông là không thể trì hoãn được nữa rồi."

"Thôi đi, không phải mỗi ngày anh chàng PO¬LO đều phụ trách đưa đón cô sao? Muốn bọn tôi miêu tả lại cảnh tượng lúc đó không?" Vu mỹ nhân trách cứ.

"Lạc đề, lại lạc đề nữa rồi. . . . . . Không phải hiện tại chúng ta đang bàn tới đồng chí Ngũ kia sao?" Lâm Bồi kịp thời mang câu chuyện trở về đúng hướng.

Bây giờ đứng ở bàn cô có 3 người phụ nữ, bên cạnh cũng có 3 người nữa đang nghe ngóng tin tức.

"Nghe nói, người phụ nữ kia cao gần 1m70." Vu mỹ nhân cao chưa tới 1m60, đối với vấn đề này vô cùng nhạy cảm.

"1m66, 5." Trác Lí đính chính lại, Trác Ý chỉ cao hơn cô 2cm.

Ba người quay lại nhìn Trác Lí, ánh mắt thăm dò.

"Xin lỗi, cô bạn gái trong xì căng đan mà các cô đang nói tới, đại khái . . . . . . là chị của tôi." Không phải đại khái, mà chính xác là như vậy, người đó chính là chị gái của cô. Cô không muốn ở lại đây tiếp tục nghe những điều chướng tai, vì vậy cắt ngang lời bọn họ.

"Điều kiện của chị gái cô như thế nào? Có giống như trong truyền thuyết không? " Mắt Lâm Bồi loé hai trái tim.

"A. . . . . ." Trác Lí lấy lại bình tĩnh, "Nếu hỏi tôi hai người bọn họ có xứng đôi hay không, thì câu trả lời chính là: tên họ Ngũ kia tuyệt đối không xứng với chị gái của tôi." Đây là lời nói thật lòng.

Mặc dù Trác Lí rất ghét Trác Ý, nhưng cô không thể nào phủ nhận được: cuộc sống ngắn ngủi này của cô, ở trước mặt chị gái mình đều cảm thấy tự ti.

Một câu này của Trác Lí đã nhanh chóng giải tán ba người phụ nữ ở trước mặt.

Nhưng những lời này đã dẫn Trác Lí tới một số chuyện tiếp theo.

Lúc Ngũ Khâu Thực gọi Trác Lí vào phòng làm việc, cô đang nghiên cứu một bài báo, bài báo viết về câu chuyện của một tài năng, sử dụng phương pháp tự thuật Kim Tự Tháp, cô còn tìm ra một lỗi dùng từ trong bài báo, đúng lúc đó, Ngô Tập Kính tới gọi cô.

Trác Lí tưởng tượng ra, nếu Ngô Tập Kính cầm thêm một cây phất trần trong tay, sau đó nói một câu “Ta …”, nhất định sẽ rất giống một đại tổng quản.

Vừa thấp thỏm trong lòng, lại đường đường chính chính mà đi. Thấp thỏm là vì anh ta từng đi xem mắt cô, còn đường đường chính chính là vì đây là công việc, đến gặp anh ta thì không có gì sai. Dù sao cô cũng là em gái của Trác Ý, muốn theo đuổi chị gái, vậy cô em gái này cũng nên được đối xử đặc biệt chứ?

Trác Lí tới phòng làm việc của giám đốc —— Ngũ Khâu Thực ở trước mặt đang chúi đầu vào máy vi tính, bộ dạng có vẻ đang say mê với công việc, nhưng không ai biết được rằng thực ra anh ta đang chơi một trò chơi gọi là Zuma.

"Giám đốc, xin hỏi. . . . . ."

"Mời ngồi." Ngũ Khâu Thực tắt trò chơi, ngẩng mặt lên, tỉ mỉ quan sát Trác Lí.

Trác Lí bị mái tóc vàng cùng với cặp mắt yêu mị của anh ta làm cho toàn thân nổi da gà, có chút căng thẳng, ngồi cũng không được tự nhiên.

"Trác


/63