Chưa Từng Hẹn Ước

Chương 4 - Chương 4

/30


Một người đàn ông có thể từ bỏ cả thứ quan trọng như sinh mệnh vì một người phụ nữ, thì tình cảm của anh ta phải sâu đậm đến đâu?

Trình Vũ Phi lập tức tắt máy tính, không dám đọc thêm bất cứ lời bình luận nào của đám bạn học cũ. Từ khoảnh khắc đó, cô đã thực sự tỉnh ngộ, anh và cô thuộc về hai thế giới khác nhau, không thể có bất cứ mối liên hệ nào.

Tìm một người đàn ông tốt rồi kết hôn đi! An Diệc Thành không hợp với cậu đâu. Cậu ta chẳng qua chỉ là giấc mơ thời niên thiếu của cậu thôi. Tiết Giai Nhu thở dài. Việc An Diệc Thành đi theo Cố Trường Dạ, đằng sau có bao nhiêu ẩn tình là điều chúng ta không thể tưởng tượng nổi. Bản lĩnh của cậu ta lớn đến đâu mới có thể trở thành tâm phúc của Cố Trường Dạ?

Tiết Giai Nhu tiếp tục: Cứ coi như không bận tâm đến cuộc sống của An Diệc Thành hiện giờ, nhưng mối quan hệ giữa cậu ta và Hạ Tư Tư suốt mấy năm qua, thật giả thế nào mọi người đều nhìn thấy cả .

Trình Vũ Phi mím môi, đột nhiên không biết nên nói gì.

Tiết Giai Nhu lại dội thêm một quả bom nữa: An Diệc Thành còn có một đứa con trai! Mặc dù không công bố ra bên ngoài, nhưng người của Hoàng Thành không ai là không biết .

Đây mới là điều Tiết Giai Nhu muốn nói với Trình Vũ Phi nhất. Không nên lãng phí thời gian vào An Diệc Thành nữa! Có thể ngốc nghếch thầm yêu một người đàn ông vĩnh viễn không yêu mình, nhưng không thể nghĩ về một người đàn ông đã có gia đình.

Đó là giới hạn, giới hạn mà các cô nên có.

Thấy sắc mặt Trình Vũ Phi trắng bệch, Tiết Giai Nhu bấy giờ mới chịu yên lặng.

Trình Vũ Phi chợt cảm thấy buồn cười. Ý định ban đầu của cô là đến an ủi Tiết Giai Nhu, vậy mà cuối cùng lại đổi thành Tiết Giai Nhu khuyên nhủ cô.

Ngồi ăn được một lúc, Tiết Giai Nhu nhận được điện thoại. Nói chuyện với đối phương xong, sắc mặt cô lập tức biến đổi.

Trình Vũ Phi lo lẳng hỏi: Có chuyện gì thế? .

Bảo mẫu báo là không biết Nhân Nhân đã đi đâu, tìm mãi không thấy .

Vậy mau đi tìm đi Trình Vũ Phi giục bạn. Cô vốn muốn nói rất nhiều điều, nhưng có lẽ hiện giờ không thích hợp. Thời gian này, tâm trạng của bé Nhân Nhân chắc chắn đã bị ảnh hưởng từ việc bố mẹ ly hôn.

Tiết Giai Nhu gật đầu rồi vội vàng đứng dậy, nhưng vẫn không quên ra quầy thanh toán trước khi rời đi.

Trình Vũ Phi nhìn một bàn đầy thức ăn, tâm trạng phức tạp. Cô cầm đũa, liên tục gắp đồ ăn bỏ vào miệng, giống như muốn dùng cách thức này để đẩy hết những khó chịu trong lòng ra ngoài. Mãi đến khi dạ dày không thể chứa thêm được nữa, cô mới đứng dậy ra về.

Rời khỏi nhà hàng chưa bao xa, Trình Vũ Phi tựa vào thùng rác nôn thốc nôn tháo. Cô nôn rất lâu, chảy cả nước mắt. Sau đó, cô đứng im một lát rồi mới lấy khăn giấy trong túi xách ra lau mặt. Lúc chuẩn bị đi tiếp, Trình Vũ Phi chợt có cảm giác bị theo dõi. Cô quay đầu lại, trông thấy một chiếc xe dừng cách mình không xa, quen thuộc đến nỗi cô lập tức đoán được người ngồi trong xe là ai.

Cửa kính từ từ hạ xuống, An Diệc Thành lạnh lùng nhìn về phía Trình Vũ Phi: Lên xe .

--- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

Một người đàn ông có thể từ bỏ cả thứ quan trọng như sinh mệnh vì một người phụ nữ, thì tình cảm của anh ta phải sâu đậm đến đâu?

Trình Vũ Phi lập tức tắt máy tính, không dám đọc thêm bất cứ lời bình luận nào của đám bạn học cũ. Từ khoảnh khắc đó, cô đã thực sự tỉnh ngộ, anh và cô thuộc về hai thế giới khác nhau, không thể có bất cứ mối liên hệ nào.

Tìm một người đàn ông tốt rồi kết hôn đi! An Diệc Thành không hợp với cậu đâu. Cậu ta chẳng qua chỉ là giấc mơ thời niên thiếu của cậu thôi. Tiết Giai Nhu thở dài. Việc An Diệc Thành đi theo Cố Trường Dạ, đằng sau có bao nhiêu ẩn tình là điều chúng ta không thể tưởng tượng nổi. Bản lĩnh của cậu ta lớn đến đâu mới có thể trở thành tâm phúc của Cố Trường Dạ?

Tiết Giai Nhu tiếp tục: Cứ coi như không bận tâm đến cuộc sống của An Diệc Thành hiện giờ, nhưng mối quan hệ giữa cậu ta và Hạ Tư Tư suốt mấy năm qua, thật giả thế nào mọi người đều nhìn thấy cả .

Trình Vũ Phi mím môi, đột nhiên không biết nên nói gì.

Tiết Giai Nhu lại dội thêm một quả bom nữa: An Diệc Thành còn có một đứa con trai! Mặc dù không công bố ra bên ngoài, nhưng người của Hoàng Thành không ai là không biết .

Đây mới là điều Tiết Giai Nhu muốn nói với Trình Vũ Phi nhất. Không nên lãng phí thời gian vào An Diệc Thành nữa! Có thể ngốc nghếch thầm yêu một người đàn ông vĩnh viễn không yêu mình, nhưng không thể nghĩ về một người đàn ông đã có gia đình.

Đó là giới hạn, giới hạn mà các cô nên có.

Thấy sắc mặt Trình Vũ Phi trắng bệch, Tiết Giai Nhu bấy giờ mới chịu yên lặng.

Trình Vũ Phi chợt cảm thấy buồn cười. Ý định ban đầu của cô là đến an ủi Tiết Giai Nhu, vậy mà cuối cùng lại đổi thành Tiết Giai Nhu khuyên nhủ cô.

Ngồi ăn được một lúc, Tiết Giai Nhu nhận được điện thoại. Nói chuyện với đối phương xong, sắc mặt cô lập tức biến đổi.

Trình Vũ Phi lo lẳng hỏi: Có chuyện gì thế? .

Bảo mẫu báo là không biết Nhân Nhân đã đi đâu, tìm mãi không thấy .

Vậy mau đi tìm đi Trình Vũ Phi giục bạn. Cô vốn muốn nói rất nhiều điều, nhưng có lẽ hiện giờ không thích hợp. Thời gian này, tâm trạng của bé Nhân Nhân chắc chắn đã bị ảnh hưởng từ việc bố mẹ ly hôn.

Tiết Giai Nhu gật đầu rồi vội vàng đứng dậy, nhưng vẫn không quên ra quầy thanh toán trước khi rời đi.

Trình Vũ Phi nhìn một bàn đầy thức ăn, tâm trạng phức tạp. Cô cầm đũa, liên tục gắp đồ ăn bỏ vào miệng, giống như muốn dùng cách thức này để đẩy hết những khó chịu trong lòng ra ngoài. Mãi đến khi dạ dày không thể chứa thêm được nữa, cô mới đứng dậy ra về.

Rời khỏi nhà hàng chưa bao xa, Trình Vũ Phi tựa vào thùng rác nôn thốc nôn tháo. Cô nôn rất lâu, chảy cả nước mắt. Sau đó, cô đứng im một lát rồi mới lấy khăn giấy trong túi xách ra lau mặt. Lúc chuẩn bị đi tiếp, Trình Vũ Phi chợt có cảm giác bị theo dõi. Cô quay đầu lại, trông thấy một chiếc xe dừng cách mình không xa, quen thuộc đến nỗi cô lập tức đoán được người ngồi trong xe là ai.

Cửa kính từ từ hạ xuống, An Diệc Thành lạnh lùng nhìn về phía Trình Vũ Phi: Lên xe .

/30