Chỉ Sủng Mình Em: Ông Xã Tổng Tài Đâu Dễ Chơi

Chương 2.1: Người đàn ông lạnh lẽo trong phòng vệ sinh.

/3109


Chương 2.1: Người đàn ông lạnh lẽo trong phòng vệ sinh.
“Con nhỏ ngốc, thằng khốn nạn như vậy, không đáng. Nhìn ra được sớm là tốt, chỉ cần chúng ta không chịu thiệt, Tiểu Bạch nhà ta tốt như vậy, nhất định có thể tìm được người tốt hơn, đến lúc đó cho con trà xanh kỹ nữ Bạch Vân Khê kia tức chết đi. Người phụ nữ này, từ lúc đi học đã ngầm xúi giục cậu rồi, lần sau cô ta đừng rơi vào tay Trần Giai Giai mình, nếu không, mình nhất định sẽ xử đẹp cô ta”.
Trần Giai Giai biết, từ sau khi cha mẹ Bạch Hiểu Nguyệt gặp chuyện không may, mấy năm nay cô gánh vác rất nhiều gánh nặng, ép tới nỗi cô không thở nổi, giải tỏa một chút cũng tốt, chỉ cần có mình ở đây, sẽ không khiến Bạch Hiểu Nguyệt chịu ấm ức dù gì một chút.
Bạch Hiểu Nguyệt uống không ngừng, trên bàn đều là vỏ chai rượu.
“Hiểu Nguyệt, mình đưa cậu về”. Giai Giai nhìn cả bàn chai rượu, xoay người gọi người phục vụ tới tính tiền. Bạch Hiểu Nguyệt mê man, cảm thấy khó chịu, muốn đi vệ sinh.
Cô chống vào tường, muốn tìm toilet.
Lúc này, Bạch Hiểu Nguyệt đứng ở cửa phòng vệ sinh, nhìn xung quanh. Cô nhìn tấm biển trên cửa một lúc lâu mà vẫn mờ nhạt không rõ, cô lắc đầu, nghiêm túc cẩn thận nhìn tấm biển trên cửa một lúc lâu nữa.
“Bên kia là phòng vệ sinh nữ à? Nam bên trái…nữ bên phải…đúng rồi…bên này”. Bạch Hiểu Nguyệt khoa tay múa chân, nhưng không phát hiện ra, mình đã đi nhầm hướng, hướng cô chỉ bây giờ vừa hay ngược lại.
Bạch Hiểu Nguyệt say bí tỉ, đẩy cửa bước vào. Đúng lúc này, dạ dày đột nhiên nôn nao, cô không kịp nghĩ nhiều, thấy có vật gì là lao tới, mạnh mẽ nôn ra.
Cả cái phòng vệ sinh đều vang lên tiếng nôn mửa, đến khi cô nôn sạch sẽ rồi, nghiêng mặt nhìn sang bên cạnh mới phát hiện ra, cô đang cầm lấy ống quần của một người.
Bạch Hiểu Nguyệt ngước đầu nhìn lên, chỉ một cái nhìn thoáng qua, cô mới nhận thấy, trên đời này lại có một người đàn ông đẹp trai như vậy, lạnh lùng như vậy.
Dưới mái tóc màu đen là đôi mắt sắc lạnh như chim ưng, có vẻ càng thâm thúy dưới ngọn đèn vàng. Chỉ cần nhìn anh ta một cái là như thể bị hút vào một vòng xoáy khổng lồ.
Mày như kiếm, mặt như dao, ngũ quan gần như hoàn mỹ, khiến cô không tìm ra được tì vết nào, người bên ngoài nhìn anh ta như nhìn thần thánh, anh ta lại làm như không thấy người bên ngoài.
Kỳ lạ, rõ ràng cô đã uống say rồi, thế mà cô lại nhìn thấy người đàn ông này rõ ràng như vậy, lại tựa như mộng ảo. Như thể anh ta bước từ trong tranh ra, đẹp mắt, khiến người ta cảm thấy không chân thật. Lại thêm một người độc đoán đột nhiên rơi xuống thế giới đầy hối hả và nhộn nhịp này.
Trong men say mông lung, Bạch Hiểu Nguyệt cười ngốc nghếch: “Tại sao phòng vệ sinh nữ lại có thể có một người đàn ông đẹp trai đến mức vô lý thế này?”.
Mê trai!
Đây là ấn tượng đầu tiên của người đàn ông này đối với cô…
Người đàn ông sầm mặt, mình vừa chuẩn bị đi tiểu, không ngờ lại có phụ nữ xông tới.
“Cô gì ơi, nơi này là phòng vệ sinh nam”.
Trần Giai Giai đuổi theo, nghe thấy tiếng, chợt xoay người, lập tức nhìn thấy bạn thân của mình chạy vào phòng vệ sinh nam ói như điên, bên cạnh còn có một người đàn ông lạnh lùng đẹp trai đến mức vô lý.
Chẳng qua, ánh mắt của người đàn ông này quá đáng sợ, sắc mặt u ám, tỏa ra hơi lạnh như băng, Trần Giai Giai sững sờ, bước từng bước nhỏ đi qua, rất lúng túng đỡ người dậy.
“Anh ơi, thật sự xin lỗi, bạn của tôi tâm trạng không tốt nên uống nhiều, anh…không sao chứ!”. Trần Giai Giai nói xong rồi không quên quan sát trên người anh ta vài cái.

/3109