Chỉ Sủng Mình Em: Ông Xã Tổng Tài Đâu Dễ Chơi

Chương 10.1: Bị hiểu lầm rồi.

/3109


Chương 10.1: Bị hiểu lầm rồi.
“Mẹ, không phải như mẹ nghĩ đâu”. Vân Thiên Lâm trở nên đau đầu, anh nào có ngờ lại trùng hợp như vậy, quý bà Đặng Cầm – mẹ anh - sớm không tới, muộn không tới, lại chọn tới ngay lúc này, trùng hợp bị bắt gặp, bây giờ e là khó lòng mà giải bày.
“Cái thằng này, cái gì gọi là không phải như mẹ nghĩ! Người thanh niên da mặt mỏng, mẹ biết”. Đặng Cầm cười tủm tỉm đứng lên, đi nhanh tới trước mặt Bạch Hiểu Nguyệt, dường như chỉ sợ mình chớp mắt một cái là sẽ không nhìn thấy đâu nữa vậy đó.
Bà kéo tay cô, nhìn trái nhìn phải, càng nhìn càng thỏa mãn, càng nhìn càng hài lòng, cuối cùng ánh mắt nhìn lên cái bụng bằng phẳng của cô, vui mừng bao nhiêu khỏi phải nói.
Con của của bà đúng là khí phách, không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng là khiến ai nấy đều kinh ngạc! Xem ra, những người lớn như họ không cần quan tâm nữa, ngày hôm nay đúng là một ngày tốt lành.
“Con đừng sợ, dì là mẹ của Thiên Lâm, con tên là gì?”.
“Con chào dì, con là Bạch Hiểu Nguyệt. Mọi chuyện không phải như dì nghĩ đâu”. Bạch Hiểu Nguyệt có ngốc đi nữa thì bây giờ cũng biết là bị hiểu lầm rồi, hết cách, cô xuất hiện trong bộ dạng thế này, không bị hiểu lầm mới là lạ.
“Cô bé ngốc, yên tâm, nhà họ Vân chúng ta sẽ không bạc đãi con, nếu Thiên Lâm dám bắt nạt con, con cứ nói với dì, dì chắc chắn sẽ khiến nó đẹp mặt”.
“Mẹ, mẹ để cô ấy đi thay quần áo đi!!”. Vân Thiên Lâm xám mặt lại, bó tay toàn tập, cũng không biết phải giải thích như thế nào bà mới tin, xem ra, có lẽ rất khó.
Bạch Hiểu Nguyệt cười xấu hổ, mình dường như đã rước lấy phiền phức cho anh, nếu không được nữa thì để mình nói rõ ràng là được, thấy mẹ anh hiền hòa dễ gần như thế, chắc sẽ hiểu thôi.
Bạch Hiểu Nguyệt bước nhanh lên lầu, trốn về phòng, chỉ cảm thấy lần này phiền phức to rồi.
Đặng Cầm ngồi trên ghế salon, mặt hí hửng nhìn con trai, hỏi: “Con trai, cô con dâu này, mẹ thích. Đáng yêu, ông nội con nhất định cũng sẽ thích. Chỉ có con bé, thật tinh mắt”.
“Mẹ, thật sự không phải như mẹ nghĩ đâu”.
“Con đừng tưởng mẹ là kẻ ngu, chuyện này, con sớm muộn gì cũng phải giải quyết. Mẹ chẳng cần biết con và cô Bạch này rốt cuộc là thật hay giả, mẹ rất thích con bé, ông nội con chắc chắn cũng sẽ thích. Hôn sự của con không thể kéo dài được nữa, người của hội đồng quản trị rất không hài lòng với những lời đồn về con ở bên ngoài, nếu con không muốn, vậy thì cứ tiếp tục nghe theo sắp xếp, đi xem mắt đi! Nói tóm lại là, con phải kết hôn nhanh lên, mẹ với ông nội con không muốn nghe lời đồn ở bên ngoài nữa, nói con là đồng tính, cái này ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của công ty chúng ta, mẹ và ông nội con không có ý kiến gì, nhưng ban giám đốc sẽ không cho phép những tin tức này xuất hiện”.
Vân Thiên Lâm sao lại không biết những chuyện này được chứ, nhưng anh thật sự không thích cái kiểu tiểu thư danh giá, ai cũng tỏ vẻ dối trá, không ai là không nhắm vào thân phận và địa vị nhà họ Vân, nhìn những người phụ nữ kia, anh cảm thấy rất phiền chán.
“Được rồi, lời nói của mẹ con phải suy nghĩ thật kỹ. Quyết định làm như thế nào, ngày mai con phải cho mẹ câu trả lời chắc chắn, mẹ không quấy rầy đến thế giới của những người trẻ các con nữa. Con trai, làm mẹ, mẹ thật sự thích cô bé này, nếu con cũng cảm thấy không tệ lắm, vậy thì bắt con bé về đi. Cậu Vân con, không đến nỗi ngay cả chút tự tin ấy cũng không có chứ đúng không!!”. Đặng Cầm để lại cho con trai mình một nụ cười sâu xa, sau đó xách túi, đứng dậy rời đi.
Vân Thiên Lâm đưa mắt nhìn bà rời đi, bất đắc dĩ thở dài, quý bà Đặng Cầm của nhà anh, cũng đã đủ khiến anh nhức đầu rồi.
Lúc này anh mới nhớ ra, trên lầu còn một người nữa. Chuyện tối qua, chỉ suýt nữa thôi là anh đã không thể khống chế được mình. Cuối cùng, may thay, khả năng kiềm chế của anh luôn tốt, chỉ là ở trước mặt người phụ nữ này, dường như không có tác dụng mấy mà thôi.
Bạch Hiểu Nguyệt trốn về phòng, mặt nóng phừng phừng, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, ước gì có thể đào một cái lỗ mà chui xuống.

/3109