Chào Buổi Sáng Phòng Chính Đại Nhân

Chương 10 - Chương 10

/22


Đồng Uyển Nhu lấy tốc độ nhanh nhất rửa mặt thay đồ, sau đó cùng Phó Hằng đi ra khỏi tân phòng.

Hôm qua do có khăn voan che khuất, cho nên nàng không biết sân viện này như thế nào, hiện giờ nàng lại vội vàng đi thỉnh an cha mẹ chồng, nên cũng chỉ nhìn thoáng qua vài lần, chỉ cảm thấy hình như cũng không mộc mạc như trong tưởng tượng của mình, những hòn non bộ núi đá giả trong sân viện này nhìn cũng không giống như vật bình thường, còn có hoa cỏ trong viện cũng có vài loại là giống quý hiếm, đồ trong viện tuy rằng không tính là mới, nhưng cũng không phải là cũ, khiến cho người khác nhìn thật thoải mái, không có cảm giác xanh vàng rực rỡ làm hoa mắt.

Đi theo bên cạnh Phó Hằng, Đồng Uyển Nhu cố gắng tỏ ra bản thân đoan chính một chút, hai tay nhẹ nhàng vung vẩy, biên độ đều theo quy định, vừa phải.

Đi tới nhà chính, khi bọn họ vừa đi ra khỏi cửa phòng, Phó Hằng liền cho nha hoàn đi truyền lời trước, vì vậy khi Đồng Uyển Nhu đến nơi, đã thấy cha mẹ chồng ngồi ở vị trí chủ tọa.

Đồng Uyển Nhu cho rằng đến canh giờ này, nhiều nhất cũng chỉ có mẹ chồng, cha chồng đã sớm vào triều, nhưng mà, khi đi vào phòng đã nhìn thấy cha mẹ chồng đều ở đây, nàng không khỏi sửng sốt, nhưng cũng nhanh chóng tỉnh ra, đón lấy chén trà trong tay nha hoàn, hành lễ với cha mẹ chồng rồi dâng trà lên, còn nói vài câu áy náy, đem chuyện hôm nay tới hành lễ muộn đều đặt trên người mình, không để tướng công chịu chút lỗi nào,

Lý thị và Lý Vinh Bảo đều là người từng trải, làm sao không biết người trẻ tuổi đêm tân hôn khó kìm lòng nổi, Lý Vinh Bảo khoát tay kêu nàng đứng dậy, Lý thị dùng khăn tay che môi, vẫy tay với nàng, sau khi Đồng Uyển Nhu đi qua, Lý thị liền thân thiết đặt tay nàng vào trong tay mình, kêu một nha hoàn bưng một khay lót vải nhung cao cấp đến, phía trên đặt một hộp gỗ đen,

Sau khi mở hòm ra, bên trong chính là đôi vòng tay phỉ thúy xanh biếc, nhìn là biết có giá trị xa xỉ.

Lý thị lấy vòng tay trong hộp ra, giúp Đồng Uyển Nhu đeo vào cổ tay, lại nhìn xem, sự yêu thích đối với nàng đều không thể dùng lời nào miêu tả được.

Lý Vinh Bảo sau khi nhận trà con dâu dâng, liền đứng dậy gọi Phó Hằng đi vào thư phòng, ánh mắt của Đồng Uyển Nhu một đường đều nhìn theo bóng lưng của Phó Hằng, cho đến khi không nhìn thấy nữa, Lý thị thấy nàng như vậy, không khỏi mỉm cười, lôi kéo nàng ngồi xuống, thân thiết nói:

Hằng nhi chân tay vụng về, sẽ không hầu hạ người khác, con nên tha thứ cho nó nhiều.

Đồng Uyển Nhu nghe bà nói như vậy, bất giác thẹn thùng cúi đầu, biết bà lúc giúp đeo vòng tay cho nàng, đã nhìn thấy những vết xanh tím trên cánh tay nàng, đây là tối qua khi Phó Hằng lên cao trào, hắn nắm chặt cổ tay nàng không chịu buông cho đến tận khi lưu lại dấu vết, không nghĩ tới sáng sớm liền bị mẹ chồng nhìn thấy, thật sự xấu hổ.

Lý thị thấy nàng thẹn thùng, lại cười tiếp, sai người mang đồ ăn sáng lên đặt trước mặt nàng, thấy trên mặt Đồng Uyển Nhu hiện lên sự kinh hỉ rõ ràng, Lý thị liền đưa đũa cho nàng, nói:

Mau


/22