Chân Nhân Không Lộ Tướng

Chương 78 - Chương 77

/86


Bởi vì tiểu Bạch có chửa, nên Cố Thường và Lục Tử Triệt cùng cưỡi chung một con ngựa, Thiểm Điện là con ngựa cao to khỏe mạnh, chở hai người trưởng thành hoàn toàn không chút áp lực, chạy nhanh như bay, ngựa của Uông Tiểu Phi và Lục Đậu căn bản là không đuổi kịp.

Cố Thường đi theo Lục Tử Triệt, chuyện gì cũng không bận tâm, mọi việc đã được hắn xử lý tốt, dọc đường đi nàng chỉ phụ trách ăn uống và ngắm cảnh, người khác thành thân chỉ có thể lequydon ở nhà giúp chồng dạy con, nàng lại có thể đi theo trượng phu du ngoạn, như vậy so với người khác nàng cảm thấy mình lấy chồng tốt hơn rất nhiều.

Nàng nghĩ đến cái gì mà cười thành như vậy? Lục Tử Triệt đi ra khoang thuyền, đưa cho Cố Thường một trái táo.

Đang nghĩ xấu chàng nên ta vui vẻ. Cố Thường tiếp nhận quả táo cười nói, nàng sẽ không nói cho hắn biết nói lời thật đâu, miễn cho hắn đắc ý quá mức lại khi dễ nàng.

Lục Tử Triệt biết nàng không nói thật, nhưng không truy vấn, mà nói sang chuyện chính: Chúng ta đến kinh thành trước tiên về nhà cũ ở hai ngày, cùng các huynh trưởng ôn chuyện, sau đó chúng ta sẽ đến biệt viện của ta ở kinh thành.

Tất cả nghe theo chàng, ta không có ý kiến. đối với chuyện nghỉ ngơi ở đâu Cố Thường cũng không thèm để ý, hai vị đại bá nàng đã thấy qua, đều không phải là người khó ở chung, lại nói nàng dù sao cũng là đệ muội cũng không tiện chạm mặt với họ trong thời gian dài, cùng lắm là tiếp xúc với hai vị tẩu tẩu mà thôi, nên không cần lo lắng gì cả.d.d.l.q.d.

Ngoan. Mặt mày Lục Tử Triệt tràn đầy ý cười, Cố Thường là người rất đơn giản, khi làm nàng vui vẻ thì chuyện gì nàng cũng nghe theo, cùng nàng ở chung một chỗ không cần phí tâm tư, cả người đều có thể thoải mái thả lỏng.

Rất nhiều người tỏ ra khó hiểu khi thấy hắn cưới một người Đơn thuần , lại không giúp gì cho hắn trong chuyện làm ăn.

Thê tử là của mình, tốt hay xấu chỉ cần mình biết là được, trước kia hắn không muốn thành thân vì không muốn việc trong nhà làm chậm trễ chuyện làm ăn, nay đã thành thân, mĩ nhân nương tử có thể làm mình lúc nào cũng vui vẻ thả lỏng, so với cái gì cũng đều trân quý hơn.

Đến kinh thành trước tiên đến nhà cũ ở hai ngày, ba huynh đệ và mấy chị em dâu tụ tập nói chuyện vui vẻ, sau đó Lục Tử Triệt mang Cố Thường đến ở tại tiểu trạch viện của mình.diendanlequydon.

Trạch viện này Cố Thường từng đến qua, chính là lúc trước khi bị mặt nạ nam nhân và Cố Y lừa bắt đi kết quả được Lục Tử Triệt cứu lần đó, đối với nơi này nàng coi như có cảm tình, trước kia đến một lần nàng vẫn lấy thân phận là khách, lần này lại là thân phận nữ chủ nhân.

Đến địa bàn của mình, nhìn thấy đầu tiên không phải là phòng khách mà là Quách Tiểu trả đã đến từ sớm.

Tiểu Cố tử, ngươi cũng quá vô tâm, đến kinh thành nhiều ngày rồi mà không đến tìm ta! Quách Tiểu Trà chạy tới nhìn thấy Cố Thường câu đầu tiên liền bắt đầu báo oán, giọng điệu u oán được phảng phất như chịu nhiều oan ức giống nàng dâu nhỏ.

Cố Thường nhìn thấy Quách Tiểu Trà, nét mặt tươi cười cao hứng nói: Quách Tiểu Trà, nhìn thấy ngươi thật cao hứng, ba ngày nữa ngươi thành thân lại có thể chạy đến đây, ta cho rằng càng gần ngày tốt người nhà ngươi càng xem chừng ngươi chứ.

Nghe vậy Quách Tiểu đập mạnh xuống bàn nói: Bọn họ quản ta rất chặt, đây là do ta thừa dịp bọn họ đang bận rộn, vụng trộm chạy đến đây, vì chạy đến gặp ngươi ta có thể nói là dụng tâm lương khổ, ngươi như vậy tự do không ai quản lại không nghĩ biện pháp tìm ta, thật không phải là bằng hữu mà!

Cố Thường bị Quách Tiểu Trà oán giận có chút chột dạ, vẻ mặt ngượng ngùng nói: Đây không phải là do mấy hôm trước d.d.l.q.d ở tại nhà cũ trong không có cơ hội sao? Chúng ta cũng mới vừa đến bên này, vốn tính toán ngày mai đi tìm ngươi.

Ngươi đừng dỗ ta, tin ngươi mới là lạ! tâm tình Quách Tiểu Trà không tốt, lại không dễ gì tìm được người giải tỏa buồn bực trong lòng, nên bắt đầu tố khổ, Ngươi nói cha ta có phải hay không đầu óc có, có... tại sao ông ấy bắt ta nhất định phải lấy cái người họ Lương ghê gớm kia?!

Ác nhân sẽ có ác nhân trị. Cố Thường lầu bầu nói.

Ngươi nói cái gì? trực giác Quách Tiểu Trà cảm thấy đó không phải là lời nói hay ho gì, lông mày dựng lên.

Không có gì, hỏi ngươi có đói bụng không, ta đến phòng bếp làm cho ngươi một ít thức ăn. Cố Thường ngáp một cái nói.

Quách Tiểu Trà sờ sờ bụng, đúng là có chút đói bụng, gần đây tâm tình hắn không tốt, cùng người trong nhà cáu kỉnh, ăn rất ít, lúc này vừa gặp được người có thể cho hắn giải buồn, lập tức bụng liền cảm giác đói, vội nói: Đói bụng, nhanh lên làm cho ta chút đồ ăn, đến phòng bếp làm cho ta chút thịt, trưa nay ta liền ở lại đây ăn cơm.

Cố Thường vội đến phòng bếp chuẩn bị đồ ăn, sau đó sai người bưng tới chút trà bánh để cho hắn ăn trước.

Hôm nay Lục Tử Triệt không ở nhà, hắn biết Quách Tiểu Trà sẽ đến, nhưng cũng không bởi vậy mà sai người diễnđànlêquýđôn ngăn cản, chỉ dặn hạ nhân nếu như Quách Tiểu Trà tới lập tức nói cho hắn biết.

Vì thế, đến giờ cơm trưa, Lục Tử Triệt vội vàng chạy về, khi đó Quách Tiểu Trà đang ngồi đối diện Cố Thường tiếp tục công việc kể về nỗi khổ tâm của hắn.

Vị hôn thê của ta trong tâm chỉ luôn nghĩ đến nam nhân của ngươi, cũng may mà bản tính ta tốt, sẽ không giận chó đánh mèo, đổi thành người khác nói không chừng liền sẽ bởi vì việc này mà hận ngươi và nam nhân của ngươi. Quách Tiểu Trà lấy trà thay rượu uống giải sầu, bất đắc dĩ càng nói càng sầu, hắn muốn cho tất cả hạ nhân và ma ma luôn luôn hầu hạ bên cạnh nha đầu này lui ra ngoài để hắn và Cố Thường nói chuyện, đáng tiếc hắn nói không ai nghe.

Lục Tử Triệt vừa vào cửa chợt nghe thấy Quách Tiểu Trà nói chuyện, nhướng mày châm chọc nói: Không lấy được người trong lòng là do ngươi không có bản lĩnh, nếu bởi vậy mà oán hận sang người khác thì chỉ làm cho người ta khinh thường!

Quách Tiểu Trà nhìn sang người rất lâu không gặp Lục Tử Triệt, hắn ngày càng tuấn lãng, ghen tị muốn khóc nhịn không được chạy đến trước mặt hắn, căm giận cắn quả táo nói: Ta có oán hận lên hai người sao?

Tính ngươi xem ra còn có thể cứu chữa được. Lục Tử Triệt liếc mắt nhìn hắn, đi qua ngồi bên cạnh Cố Thường, tiếp nhận ly trà do Lục Đậu rót, hỏi Quách Tiểu

/86