Chân Nhân Không Lộ Tướng

Chương 77 - Chương 76

/86


Editor: Hạnh phúc ta tới đây

Lục Tử Triệt nói muốn mang nàng đến kinh thành, Cố Thường có chút thấp thỏm, cảm thấy phu thê Lục lão gia chắc sẽ không dễ dàng đồng ý, cho dù đồng ý thì khả năng cũng sẽ bất mãn với nàng, dù sao nàng cũng vừa mới thành thân đã muốn chạy ra ngoài chơi.

Ai ngờ sự tình cực kỳ thuận lợi như vậy, ngay tại bữa cơm chiều Lục Tử Triệt nói muốn mang nàng đi gặp mặt hai vị huynh trưởng, thuận tiện lúc hắn bận rộn công sự thì nàng giúp hắn xử lý việc trong nhà, và chiếu cố cuộc sống hàng ngày của hắn.

Phu thê Lục lão gia không nói hai lời liền đồng ý, vẻ mặt ôn hòa dặn dò Cố Thường đi cùng nhớ chiếu cố Lục Tử Triệt cho tốt, đồng thời cũng đừng làm bản thân mình mệt quá, nhìn thấy hai vị bá huynh cũng không cần khẩn trương, nên làm như thế nào thì làm như thế.

Cố Thường kích động nói rất nhiều lời hay với phu thê Lục lão gia, một câu cha, một câu nương, tuy rằng vuốt mông ngựa rõ ràng, nhưng ít nhất vuốt mông ngựa này là xuất phát từ tâm, làm nhị lão cao hứng.

Kỳ thật lần này bọn họ đáp ứng dễ dàng như vậy là bởi vì biết nhi tử muốn mang con dâu đi là có nguyên nhân, bởi muốn gạt Cố Thường, vì thế ba người ở trên bàn cơm cùng diễn một màn kịch, như vậy Cố Thường sẽ không hoài nghi.

Sự tình thuận lợi, cha mẹ chồng lại vui vẻ như vậy, ta quyết định có phần thưởng cho chàng. Sau khi ra khỏi nhà ăn Cố Thường cảm thấy rất hài lòng nói với Lục Tử Triệt.

Phần thưởng thế nào? Ánh mắt Lục Tử Triệt đột nhiên sáng thêm vài phần.

Cố Thường nhìn xung quanh một chút, sau đó đỏ mặt vụng trộm bên tai hắn nói nhỏ một câu.

Nụ cười trên mặt Lục Tử Triệt càng nhiều nói: Vậy vi phu liền chờ nương tử tặng 'Đại lễ'.

Buổi tối lúc đi ngủ, tâm tình Lục Tử Triệt khá tốt tắm rửa một cái, đang định lên giường ôm thê tử muốn Đại lễ , thì một thùng nước lạnh hắt thẳng vào hắn lạnh tấu tâm can.

Cái kia... Phu quân, quỳ thủy của ta tới, không thích hợp... Cố Thường liếc trộm người nào đó trong nháy mắt sắc mặt đen lại.

Nữ nhân này biểu tình thận trọng nhưng trong lòng lại đang sung sướng khi người khác gặp họa chỉ nhìn ánh mắt nàng là hắn biết ngay. Lục Tử Triệt hít sâu một hơi cắn răng nghiến lợi hỏi: Nàng là tới thật, hay là đang đùa ta?

Đương nhiên là thật, không tin chàng hỏi Lục Đậu đi! Bị nghi ngờ khuôn mặt đang cười của Cố Thường lập tức tắt hẳn.

Cần gì phải hỏi Lục Đậu, tự ta xem là được rồi. Lục Tử Triệt tin thân thể nàng thật sự là không thích hợp, nhưng tức là nhìn nàng sung sướng khi người khác gặp họa, vén chăn lên đưa tay hướng về phía nửa người dưới của nàng tìm kiếm.

A a a, đồ lưu manh! Cố Thường luống cuống tay chân ngăn cản Vật thể từ bên ngoài xâm nhập tập kích bộ phận trọng yếu của nàng, vội vàng dạy dỗ, Nào có ai như vậy! Nam nhân các chàng không phải ghét là bỏ thứ dơ bẩn này sao? Lại còn dám xem, thật là chán ghét chàng ăn không được nên không vui đúng không?! .

A rút tay về nhìn thấy trên tay mình một vết đỏ, Lục Tử Triệt bất đắc dĩ nói: Móng tay nàng sắc quá, ngày mai ta sẽ cắt cho nàng.

Chàng dám! Cố Thường đối với chuyện mình không cẩn thận cào lên tay hắn cảm thấy chột dạ, đấu tranh một lát rồi nói, Hay là chàng đi bôi thuốc đi? Ta thấy đỏ hết lên rồi.

Một vết thương nhỏ thì bôi thuốc làm gì Lục Tử Triệt không thèm để ý, chỉ là một vệt hồng mà thôi, sáng mai sẽ không nhìn thấy nữa, dù sao cũng là người trải qua sinh tử, cái này thì coi là gì.

Cố Thường nhìn hắn rốt cuộc cũng bỏ qua ý niệm lưu manh trong đầu, lặng lẽ thở ra một hơi, thành thật tiến vào trong ngực ôm eo hắn, lấy lòng nói: Bụng ta không thoải mái, chàng đừng chọc giận ta nữa.

Rốt cuộc là ai chọc ai sinh khí đây? Lục Tử Triệt dở khóc dở cười, bất quá nhìn bộ dáng không thoải mái của tiểu nha đầu đang cuộn tròn trong lòng mình, cuối cùng vẫn là đau lòng, bàn tay to vén váy của nàng lên, chui vào trong yếm đưa tay lên bụng trơn mềm của nàng, thoáng dùng tới chút nội lực để bàn tay nóng lên.

Hơi ấm chậm rãi tản quanh thân thể, Cố Thường thoải mái mà thả lỏng cơ thể, nheo mắt nói: Thật thoải mái, đừng dừng...

Bàn tay Lục Tử Triệt dừng lại, cắn răng trừng nữ nhân đang nhắm hai mắt vẻ mặt hưởng thụ miệng phun ra nhưng lời nói mập mờ.

Chàng thất thần làm gì vậy? Nhanh lên đi! Cố Thường đợi lâu không thấy động tĩnh, tức giận mở mắt ra thúc giục.

Lục Tử Triệt muốn nghẹn chết, giờ này khắc này, nếu thân thể nàng không phải là không thích hợp, mà là hoàn toàn tốt dưới cảnh tượng này thì tốt biết bao!.

Chuyện này ta nhớ kỹ! Đợi thân thể nàng tốt lên ta sẽ thu cả vốn lẫn lời về! Lục Tử Triệt kề sát bên tai Cố Thường uy hiếp nói.

Tai bị ngứa, đầu Cố Thường hướng bên hông tránh né khí tức nóng rực của đối phương.

Nàng vừa trốn, cơ thể Lục Tử Triệt đang đè nén nhiệt hỏa nháy mắt dấy lên, giơ tay nắm cằm của nàng sau đó nặng nề hôn lên môi.

Trên môi bận rộn, tay cũng không dừng, vẫn cẩn thận khẽ vuốt bụng Cố Thường, trong nháy mắt Lục Tử Triệt thấy thân thể nóng lên không ngừng, nhìn Cố Thường bị hôn hai mắt mê ly, hai má đỏ ửng không ngừng thở gấp giọng khàn khàn nói: Ta không chịu nổi, đi ra ngoài một chuyến, chút nữa sẽ trở về làm ấm bụng cho nàng.

Nói xong Lục Tử Triệt vội chạy ra ngoài tắm nước lạnh để dập hỏa, vừa nghĩ đến dập hỏa xong lại phải quay về sưởi ấm bụng cho nàng, nhớ đến cảm giác mền mại trên bụng không nhịn được run lên, nhưng không muốn hỏa lên lại dập, lên lại dập, dù tố chất thân thể có tốt đến đâu cũng không chịu nổi hắn ép buộc!.

Cố Thường đoán được Lục Tử Triệt đang làm gì, đem chăn che kín đầu buồn bực cười thành tiếng, ai bảo hắn không thành thật, xứng đáng!

Đến lúc Lục Tử Triệt hạ hỏa xong về phòng thì Cố Thường đã ngủ, nằm trên giường hắn nghiêng người không muốn tiếp tục tự ngược làm ấm bụng cho nàng, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, trước khi chìm vào giấc ngủ hắn nghĩ đêm mai nếu như bụng nàng còn khó chịu thì cho hạ nhân mang bình nước nóng đến.

Quý phủ rõ ràng có thứ này, vì sao không ai đưa đến cho Cố Thường? Lục Tử Triệt khó hiểu bất mãn với hạ nhân làm việc tắc trách.

Sáng hôm sau, Cố Thường tỉnh lại khi Lục Tử Triệt đã ra ngoài, nàng vừa ngồi dậy liền thấy Lục Đậu cầm bình nước nóng được gói kỹ bằng vải mềm tiến vào.

Tiểu thư, đây là buổi sáng cô gia dặn riêng nô tỳ mang bình nước nóng cho người, còn dặn người hôm nay ít đi ra ngoài, ở trong phòng ôm nó cho ấm bụng. Lục Đậu đặt bình nước nóng sang một bên, hầu hạ Cố Thường mặc quần áo vào.

Thật ra ta không cần thiết phải dùng thứ này. Cố Thường nhớ tới tối qua Lục Tử Triệt dùng lòng bàn tay làm ấm bụng cho nàng, không khỏi cảm thấy buồn cười, thân thể nàng rất tốt, kinh nguyệt trước giờ đều không đau, chỉ là trước hai ngày bụng hơi khó chịu mà thôi.

Lục Đậu thấy tiểu thư nhà mình khóe mắt đều mang ý cười, không khỏi cười trộm.

Cười gì


/86