Chân Nhân Không Lộ Tướng

Chương 76 - Chương 75

/86


Editor: Hạnh phúc ta tới đây

Trong viện ngoài một phòng dược nhỏ dành riêng cho Cố Thường, còn có một phòng với diện tích không nhỏ để luyện công.

Lục Tử Triệt nói, về sau sáng sớm mỗi ngày bọn họ sẽ tới nơi này luyện công như mọi khi, không thể lười biếng.

Luyện công thì không ý kiến gì, chỉ là về sau buổi tối nhất định phải ngủ sớm mới có thể dậy được. Cố Thường oán hận nhìn chằm chằm Lục Tử Triệt nói.

Ngủ sớm... tâm tình Lục Tử Triệt chẳng mấy tốt đẹp, cũng dùng ánh mắt oán hận nhìn Cố Thường chăm chú.

Phu thê đang trong thời kỳ tân hôn, vừa nếm được chút ngon ngọt, thân thể hai người đều không phải thuộc dạng yếu đuối, đều luyện qua công phu, bất luận là thể lực hay độ mềm dẻo của cơ thể đều mạnh hơn người thường, bởi tố chất thân thể cao, không dễ mệt, đương nhiên thời gian sẽ kéo dài hơn, ngủ sớm khẳng định là Ăn không đủ no !

Hai người mặt đối mặt, dùng ánh mắt lên án nhau, cuối cùng ai cũng không thắng, quyết định buổi tối tận lực ngủ sớm chút, buổi sáng tận lực dậy muộn chút.

Cả ngày Lục Tử Triệt đều ở cùng Cố Thường, còn phương diện làm ăn đều giao cho người dưới xử lý, có việc cần bẩm thì do Uông Tiểu Phi đến tìm hắn, vừa xử lí xong việc lại lập tức trở về phòng với Cố Thường.

Ở cùng người trong lòng, thời gian trôi qua đặc biệt nhanh, trong nháy mắt đã đến buổi tối.

Ngày mai là ngày hồi môn, chẳng lẽ chàng còn muốn dậy muộn như hôm nay sao? Da mặt chàng dày không sợ chê cười, nhưng ta sợ. Cố Thường đẩy bàn tay đang muốn làm loạn của Lục Tử Triệt ra trách mắng.

Thế sao? Giờ ta mới biết hóa ra nương tử của ta da mặt lại mỏng như thế. Lục Tử Triệt bày ra bộ dáng kinh ngạc, dùng ánh mắt như mới quen đánh giá Cố Thường

Hừ. Cố Thường trực tiếp quay lưng về phía hắn, tính không để ý đến hắn, nàng dù sao cũng là nữ nhân, da mặt có dày thì trước mặt người khác cũng không dám nói ra, đằng này còn là trượng phu mới nhậm chức, thật là xấu hổ.

Nhìn kiều thê nổi giận, Lục Tử Triệt thấy đùa nàng thật vui, bước lên phía trước dính sát vào lưng nàng, ôm Cố Thường vào trong lòng mình, cắn lỗ tai nàng một cái, buồn cười nói: Làm sao vậy? Thẹn thùng sao?

Cút sang một bên! Lỗ tai Cố Thường là nơi nhạy cảm, vừa bị cắn một cái cả người lập tức trở nên tê dại, vội vàng trốn, nhưng không có cách nào tránh được, càng trốn, cánh tay bên hông càng siết chặt nàng lại, rất nhanh nàng cảm thấy ở phía sau có vật cứng dị thường nóng rực dán chặt vào người mình, Chàng, chàng...

Thời gian không có nhiều, nàng nhẫn tâm làm lãng phí thời gian hay sao? Lục Tử Triệt nói xong cũng mặc kệ Cố Thường kháng nghị, dễ dàng chế phục nàng bắt đầu muốn làm gì thì làm...

Cố Thường kháng nghị không có hiệu quả, ai bảo sức lực nàng không bằng người ta. Đặc biệt trải qua một đêm Trao đổi , thân thể nàng đối Lục Tử Triệt đã quen thuộc, tay và môi hắn chỉ tùy tiện chạm vào đều có thể làm cho cả người nàng run rẩy, chỉ một lát liền quên chính mình tên họ là gì.

Một đêm trước không được thoải mái, nay không có tầng chướng ngại kia, Cố Thường bắt đầu cảm nhận được vui sướng khi làm nữ nhân.

Xong chuyện, cả người mềm nhũn ghé vào ngực Lục Tử Triệt thở gấp, đôi mắt lim dim và gương mặt ửng đỏ nhìn thế nào cũng khác gương mặt u oán đêm qua quá xa.

Không làm khó nàng nữa, nghỉ tạm đi, ngày mai còn hồi môn. Lục Tử Triệt ôm thân thể mềm mại của Cố Thường cố gắng bình ổn lại tâm tình còn chưa tận hứng* của mình.

Xem ra chàng còn có lương tâm. Cố Thường từ từ nhắm hai mắt không còn sức nói chuyện, thanh âm nhỏ như muỗi lầm bầm nói, giống như đang ngậm đường.

Lục Tử Triệt dùng ngón tay thon dài vén mấy sợi tóc ướt do mồ hôi dính trên mặt nàng, khẽ hôn nhẹ lên trán nói: Ngủ đi, sáng mai ta gọi nàng.

Cố Thường khẽ trả lời, gần như ngủ ngay lập tức liền, trước khi ngủ làm vận động thích hợp rất có tác dụng làm dễ ngủ.

Một đêm tốt đẹp, thời điểm Cố Thường bị đánh thức trời đã sáng hẳn.

Đừng nóng vội, còn sớm mà, chúng ta ăn điểm tâm đã. Lục Tử Triệt không cho gọi nha hoàn tiến vào, cầm y phục của hai người lên giường cùng nhau mặc.

Nhìn qua rèm, đúng là còn sớm, thời gian rời giường so với hôm qua sớm hơn rất nhiều, Cố Thường quay lưng về phía Lục Tử Triệt cầm quần áo từng cái mặc vào, nàng nghĩ da mặt của hắn dày thật, trước mặt nàng mà để thân trần xuống giường lấy quần áo, lại mang trở về. Sớm tinh mơ đã lưu manh đùa giỡn nàng, quả thực không biết xấu hổ!

Rửa mặt xong, ăn qua loa điểm tâm rồi đi đến phòng chính chào từ biệt phu thê Lục lão gia.

Lễ vật hồi môn Lục gia đã chuẩn bị xong, đầy một xe ngựa lớn, các loại sơn hào hải vị và dược liệu quý báu , còn có vải vóc, tranh chữ, cấp thể diện cho nàng dâu Cố Thường.

Sáng sớm tất cả mọi người Cố gia đều chuẩn bị để đón nữ nhi và con rể mới, Cố lão gia và Cố Trác đều không đi ra ngoài, Cố Y cũng không ở trong phòng, mặc chỉnh tề cùng người nhà chờ Cố Thường.

Vừa nghe hạ nhân thông báo Cố


/86