Chân Nhân Không Lộ Tướng

Chương 70 - Chương 69

/86


Editor: Song Nhã

* Đây có thể hiểu là trái tim thiếu nữ đã chìm đắm

Một lần trong lúc Cố gia đang ngủ thì trải qua một cuộc ám sát, đối phương không phái nhiều người tới, những tiểu lâu la kia rất nhanh liền bị cao thủ đã sớm được bố trí chung quanh Cố gia thu thập hết.

Tuy rằng mọi người chỉ hoảng sợ một chút, có vài người bị thương, không có tổn thất lớn, nhưng ít nhất cũng đã cảnh báo trước cho mọi người, tà giáo bắt đầu động thủ, cũng không phải vì giáo chủ muốn thành mà nghỉ ngơi dưỡng sức, sau này trên dưới Cố gia đều phải luôn luôn đề phòng kẻ xấu đến ám sát.

Sáng sớm hôm sau, Lục Tử Triệt chạy tới từ sớm, chính mắt thấy được đúng là đám người Cố Phong Niên không sao cả mới thở phào nhẹ nhõm.

Tiểu thư, người không thấy được sắc mặt của lục tam gia lúc mới tới đâu, trắng bệch như gì, đó là người ta lo lắng cho người đó, khi nhìn thấy người lành lặn không có chuyện gì thì ngài ấy mới thở phào, ngoại trừ lão gia phu nhân, nô tì thấy cũng chỉ có ngài ấy quan tâm tiểu thư nhất thôi.

Cố Thường nhớ lại phản ứng của Lục Tử Triệt khi nàng được hạ nhân gọi đến nhà trên, trong lòng thoáng dâng lên một tia mừng thầm vì được xem trọng, nhưng lại không muốn Lục Đậu quá mức quá mức, vì thế đôi mắt đẹp trừng lại: Đây là ngươi đang thừa nhận người thiếu quan tâm đến ta sao? Hoá ra lòng trung thành trước kia đều là giả bộ sao?

Lục Đậu vừa nghe thấy trong lòng rơi lộp bộp, vội vàng bày ra khuôn mặt tươi cười, cười đến mắt đều híp lại thành một đường chỉ, đầy vẻ lấy lòng: Đương nhiên là nô tỳ chân thành với tiểu thư rồi, ở trong lòng nô tỳ tiểu thư tuyệt đối chiếm vị trí thứ nhất, chẳng qua nô tỳ thật lòng với tiểu thư còn kém lục tam gia nhiều lắm, cũng không phải là nô tỳ keo kiệt d.d.l.q.dkhông thật lòng với tiểu thư, mà là lục tam gia vô cùng quan tâm tới tiểu thư, điều này thì đánh chết nô tỳ cũng không theo kịp đâu!

Nghe thấy mặt Cố Thường liền nóng lên, hung ác liếc mắt trừng Lục Đậu, lên tiếng trách mắng: Nguỵ biện!

Lục Đậu cười trộm trong lòng, tiểu thư đây là đang ngượng ngùng ấy mà, dạo này cô gia tương lai càng ngày càng sức ảnh hưởng đối với tâm tình tiểu thư, đây là chuyện tốt nha, cứ như thế thì chẳng bao lâu nữa con người cứng đầu kia sẽ thông suốt thôi.

Đến phòng luyện công, thấy Lục Tử Triệt đã sớm chờ ở đó, chắp tay sau lưng đứng thẳng, gương mặt tuấn tú đầy vẻ nghiêm túc, cau mày không biết là đang suy nghĩ đến chuyện gì.

Lục Đậu vẫn như thường ngày, bày biện bánh ngọt trà nước cho hai người rồi đứng ở góc phòng không quấy nhiễu đến bọn họ.

Mắt Lục Tử Triệt có quầng thâm, rõ ràng không nghỉ ngơi tốt, nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng đến bề ngoài tuấn dật của hắn, một người nào đó nếu là lớn lên đẹp đến một mức nhất định, bất luận là trong tình trạng nào cũng có khả năng hấp dẫn ánh mắt của nữ nhân nhìn đến.

Nhìn Cố Thường một lúc, Lục Tử Triệt nói: Tối qua tà giáo bên kia chỉ là thử mà thôi, sau này có tới nữa thì không phải là một vài người như thế đâu, vỗn dĩ nàng không chỉ phải luôn luôn chú ý an toàn của bản thân, mà còn phải mau chóng luyện phòng thân công phu thật tốt, chỉ thân thể linh hoạt còn chưa đủ để bảo vệ tính mạng đâu, hôm nay ta sẽ truyền vào cơ thể nàng hai phần công lực, sau đó sẽ dạy nội công tâm pháp cho nàng, bắt đầu từ hôm nay nàng phải ngoan ngoãn luyện tập nội công, không thể lãng phí nội lực ta truyền cho nàng được.

Cố Thường nghe vậy liền kinh hãi thiếu chút nữa thì ngã xuống đất, kích động đến mức nói cà lăm: Ngươi, ngươi nói cái gì? Ngươi muốn truyền nội lực cho ta, ta?

Vẻ mặt Lục Tử Triệt vẫn luôn rất nghiêm túc, nói: Lúc này thời buổi rối loạn, dù cho nàng có sử dụng độc, thì khi đối mặt với cao thủ nàng cũng không đủ sức chống đỡ đâu, ta d.d.l.q.d nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có truyền nội lực cho nàng mới là phương pháp hữu hiệu nhất, có nội lực thì gặp phải nguy hiểm nàng lập tức né tránh cũng không thành vấn đề.

Qua một lúc lâu Cố Thường mới tiêu hóa được lời nói của hắn, nhưng vẫn có chút khó tin nói: Ngươi biết truyền hai phần nội lực cho ta có nghĩa gì sao? Nếu là công lực của ngươi giảm đi, sau đó gặp lại tên nam nhân đeo mặt nạ kia, ngươi rất có thể gặp phải nguy hiểm đó, ta biết đối với người có võ công cao cường mà nói nội lực chính là sinh mạng, ngươi khinh địch như vậy mà cho ta...

Không riêng gì Cố Thường kinh ngạc, Lục Đậu nghe thấy Lục Tử Triệt nói xong cũng cả kinh cằm cũng muốn rơi xuống, trợn trong mắt khiếp sợ nhìn Lục Tử Triệt, thiếu chút nữa quên mất hô hấp.

Trước kia không phải nàng vẫn hay châm chọc ta đứng nói không đau thắt lưng sao? Hôm nay ta chỉ muốn nói cho nàng biết, nội công đối với ta mà nói là rất quan trọng, nhưng ta mất đi một phần nó cũng sẽ không đến mức muốn chết muốn sống, hơn nữa so với hai phần nội lực, thì nàng quan trọng hơn, nếu như không phải sợ truyền cho nàng quá nhiều nàng nhất thời không cách nào sử dụng được, thì ta còn muốn truyền cho nàng nhiều hơn nữa.

Câu Nàng quan trọng hơn kia nói lên âm vang hùng hồn, Cố Thường nghe thấy mặt như muốn bốc cháy, ngày trước khi nàng đối mặt với Lục Tử Triệt thì luôn luôn ngại hắn quản quá nhiều, tức giận còn nhiều hơn là vui sướng, thế nhưng lúc này nghe hắn mặt không đổi sắc nói ra nàng còn quan trọng hơn cả nội lực của hắn, đột nhiên trong lòng giống như có lông chim quét qua vậy.

Ánh mắt Cố Thường phức tạp nhìn nam nhân sắc mặt có vẻ tiều tụy đối diện, nàng nghĩ từ giờ khắc này, trọng lượng của hắn trong lòng nàng đã không còn như trước nữa rồi.

Lục Tử Triệt tỏ ra rất cường thế, cố ý muốn truyền nội lực cho Cố Thường, mỗi lần khi Lục Tử Triệt tỏ ra cường thế Cố Thường đều không thể nào chống đỡ nổi, vì vậy lúc này đây nàng vẫn chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời như cũ.

Vì trong quá trình truyền




/86